🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau một lúc lâu, Thanh Dương Tử ho nhẹ vài tiếng, lấy lại tinh thầnnhìn chúng đạo sĩ bằng ánh mắt không rõ hàm ý, vô cùng nghiêm túc vàbình tĩnh nói: “Nấu thành một nồi canh, các ngươi chia nhau.”A ———— không được a a a a a a a ————



Thế nhưng Thanh Dương Tử không nấu tôi, mà lại ném cho tôi một bộ đồdài màu hổ phách: “Đây là Tử Hà thánh y, mặc nó vào, chỉ có một mình mimới cởi được, về sau trừ phi chính mi đồng ý, nếu không không người nàocó thể hấp thu linh lực của mi nữa.”



Tôi hết sức nghi ngờ nhận lấy bộ đồ này, lại hoài nghi nhìn hắn lần nữa: “Thật sự chỉ có mình tôi mới có thể cởi ra?”



Hắn mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, nhỏ giọng trả lời vấn đề của tôi: “Ừ.”



“Anh có chắc nó gọi là Tử Hà thánh y mà không phải là khố trinh tiết gì đó không?”



=_=. . . . . .



Một hôm, nhóm tiểu đạo sĩ Diệt Tự Cảnh nói rằng bọn họ chưa từng thấy đạo chủ phát hỏa kinh dị đến thế, một chữ “cút” thôi mà trong vòng phạm vi năm mươi dặm đều nghe rõ mồn một.



Người tu đạo, không phải tâm nên như nước sao. . . . .



Dù sao thì ngày đó tôi bị đuổi ra khỏi Diệt Tự Cảnh, thế nhưng cũngtốt, được cái áo cà sa không mất đồng nào, từ nay về sau tôi thành mộtcon yêu mang màu hổ phách. À, không đúng, còn chưa lĩnh giấy chứng nhận.



Gõ cửa lần nữa, đám đạo sĩ Diệt Tự Cảnh mang vẻ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-yeu-nghiet/2113818/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.