Công ty Hưng Thịnh.
Thâm Sâm chạy hụt hơi vào thang máy.
Xung quanh nhân viên qua lại tò mò vì sao thư ký Tổng giám đốc lại gấp rút chạy như bị ma đuổi thế kia.
Thâm Sâm ấn nút tầng văn phòng của Chủ tịch, tâm trạng rối nùi như tơ vò, cứ giậm nhẹ chân trong thang máy như lộ rõ sự hối hả trên mặt, trán cũng đổ mồ hôi.
Cánh cửa vừa mở ra, Thâm Sâm đã chạy thục mạng về cánh cửa phòng Chủ tịch, gõ hai nhịp lên cửa phòng, rồi sau đó mở cửa bước vào.
Phòng Chủ tịch và Tổng giám đốc đều có điểm chung là cứ gõ cửa, nếu không khoá chốt thì có thể vào, nếu đã khoá chốt từ bên trong có nghĩa đang bận và phải chờ.
Vuốt mồ hôi trán, Thâm Sâm bước đến bàn của Hàn Kiềm trong khi anh vẫn cúi đầu duyệt công văn, nuốt nước bọt mấy ngụm mới dám mở lời: “Chủ tịch.”
“Cậu nói đi.” Hàn Kiềm vừa nhìn thông số trên giấy liền cau mày lại, lật vài giấy tờ bên cạnh tay phải.
Thâm Sâm đặt bao tài liệu xuống bàn, “Của Lưu tiên sinh từ toà báo Kinh Đế gửi đến. Ngài ấy bảo tôi phải đưa cho Chủ tịch gấp.”
Lúc này, Hàn Kiềm mới ngẩng đầu nhìn Thâm Sâm hai giây, sau đó lấy phong bao to bằng bàn tay mình mở ra, đập vào mắt chính là hình ảnh của Hàn Mặc Niên cùng Thắng Nam bị chụp lén, phong cảnh thì anh ngờ ngợ là ở Bali, vì chính anh là người đề xuất đến Bali cho em trai mình mà.
Thâm Sâm cũng liếc nhìn thấy, sựng lại, chỉ loé một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-khong-sanh-bang/1211137/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.