Thắng Nam đứng trước cửa siêu thị dưới toà nhà Lâm Viên Đinh Hoàng, bên cạnh là người đàn ông tiêu sái nhìn cô ôn hoà.
Rồi cứ thế, anh ung dung dắt tay cô vào siêu thị.
...
“Thật ra... em biết nấu canh cá.” Cô nói rụt rè sau khi nhìn sắc mặt anh thoáng hụt hẫng lúc ngồi trong xe.
Anh tỏ ra rất ngạc nhiên, rồi sau đó... không một lời, đánh vòng tay lái về lại Lâm Viên Đinh Hoàng.
Vào siêu thị, Thắng Nam còn chưa kịp phản ứng, anh đã nhanh chân chọn một con cá thu to từ gian hàng hải sản tươi sống.
Cô tròn mắt nhìn con cá rồi nhìn anh. Anh cũng nhìn cô, giải thích: “Con cá này tôi nghĩ làm canh cá sẽ ngon.”
Thắng Nam: “...”
Nhân viên siêu thị vừa chuẩn bị vớt cá lên, Thắng Nam đã ngăn lại, nhìn người nhân viên nam đó cười: “Cho tôi đổi lại con cá tuyết kia nhé?!”
Hàn Mặc Niên dửng dưng không biểu hiện cảm xúc.
Người nhân viên nam kia lại đỏ mặt, vì cô gái đối diện anh rất xinh đẹp, tựa như tiên nữ giáng trần trong bộ váy trắng cổ điển, cậu gật gật đầu: “Được, được chứ!”
“Cám ơn.” Thắng Nam lại nở nụ cười duyên.
Hàn Mặc Niên liếc nhìn sắc mặt nhân viên siêu thị im lặng không nói gì, anh chỉ hờ hững quay đầu nhìn chăm chăm vào người con gái bên cạnh mình, choàng tay qua, ôm vai cô kéo đi.
Thắng Nam chẳng hiểu gì bị anh kéo đi, bèn hỏi: “Anh sao vậy?”
Xoa cằm, anh “hừ” một tiếng nhỏ, giả vờ điềm đạm nói: “Không có gì, em muốn mua thêm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-khong-sanh-bang/1211123/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.