Sau ngày gặp Hàn Mặc Niên ở nhà hàng Âu, Thu Nguyệt đặt chuyến bay đến London trong đêm đó.
Trên chuyến bay, cô không ngừng suy nghĩ đến mối tình chất chứa gần mười năm của mình, trong phút chốc, tan biến như bọt biển.
Hàn Mặc Niên đã nói: một phần lý do anh muốn huỷ hôn là vì một cô gái. Đó chí là đòn đánh đau nhất đối với cô, đối với sự hy vọng bị bóp tắt ngay phút le lói.
Bây giờ đây, khi cô quay trở lại Thành phố S, tâm trạng vẫn không khả quan cho mấy, vì vết thương không thể muốn lành là lành được.
Vì cô nhớ ra, ngày cô bước đến công ty Hưng Thịnh tìm Hàn Mặc Niên, cô đã nhìn thấy bóng dáng người con gái mang khẩu trang và đeo kính bước lên chiếc xe Mercedes đen của anh, cùng lúc trợ lý của anh bước xuống và vẫy tay chào tạm biệt. Thế mà khi Hàn Kiềm hỏi, người trợ lý đó lại chối bay chối biện.
Chẳng qua là cô không chấp nhận được Hàn Mặc Niên có người con gái khác vì mười năm nay, người có thể đến gần anh chính là cô. Vậy mà... chẳng ai chống nổi một chữ ngờ.
Cô vừa bước xuống sân bay là về thẳng Bạch gia. Căn biệt thự trắng muốt sạch sẽ và trang nhã hiện dần trước mắt cô, hiện tại ba mẹ cô và anh trai làm việc chưa về, nên cô chỉ chào hỏi vài người giúp việc rồi lên thẳng phòng mình.
Trên tay cô là namecard của một vị thám tử mà bạn mình quen biết giới thiệu cho, cô chần chừ hơn mười phút, cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-khong-sanh-bang/1211115/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.