Du Tiểu Mặc nhìn về phía Lăng Tiêu cầu cứu.
Lăng Tiêu chỉ cười không nói, rõ ràng là không thèm đếm xỉa.
Du Tiểu Mặc phải tự mình phán đoán, nói thật, cho tới bây giờ hắn vẫn chưa từng muốn khế ước một con Hoàng Thử thú, tên này làm hắn nghĩ tới chồn (hoàng thử lang),tục ngữ nói, chồn cáo chúc tết gà, rắp tâm ăn gỏi.
Đương nhiên hắn không ví mình như gà, nhưng chỉ nghi ngờ liệu tên này có ý đồ khác hay không thôi, bằng không thì sao tự nhiên nó chạy tới đòi khế ước với hắn. Phải biết, một khi kết khế ước cũng đại biểu cho yêu thú mất đi sự tự do, nếu không phải có nguyên nhân đặc biệt, yêu thú bình thường còn lâu mới chịu khế ước với loài người.
“Sao ngươi lại muốn khế ước với ta? Có nguyên do gì khiến ngươi sinh ra ý nghĩ này?”
Du Tiểu Mặc suy nghĩ một chút vẫn cảm thấy nên nói thẳng thì hơn, tình huống hiện tại của hắn khác với trước kia, bất luận là yêu thú gì cũng phải coi chừng, hơn nữa nếu không phải hòn đảo của Hoàng Thử thú vắng vẻ tới nỗi hiếm khi liên lạc với bên ngoài, chắc chắn hắn sẽ từ chối ngay.
Hoàng Thử thú đã sớm nghĩ ra một cái cớ thật hay, đứng đắn trình bày: “Từ sau lần vô ý mạo phạm ngài hôm trước, lúc trở về tiểu nhân đã rút ra kinh nghiệm xương máu, cũng tỉnh ngộ thật nhiều, tiểu nhân đã bị hình tượng cao lớn của ngài khuynh đảo, cho nên quyết định làm thuộc hạ của ngài, hi vọng ngài có thể thành toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-chi-chu-dich-phu-nhan/1336953/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.