01
Tôi tên là Vân Ly. Tôi sống cùng với ông nội ở Thiên Sơn, Tây Vực.
Nơi này mùa đông hay mùa hè đều có tuyết, đâu đâu cũng có thể trông thấy sông ngòi đóng băng, đồng bằng màu mỡ, cỏ cây xanh tốt, hoa dại khắp nơi.
Hôm đó, như thường lệ, tôi đang cho ngựa ăn cỏ ở bên hồ thì gặp một đội buôn tới từ phương Bắc. Người dẫn đầu nói tên chàng là Trình Gia.
Trình Gia là người Trung Nguyên. Chàng kể rằng mình đến thành Xích Cốc để buôn bán, nào ngờ đám người Ô-tôn kia tham lam hung ác lại lật lọng. Chúng không những cướp hết hàng hóa của chàng mà còn gi.ết ch.ết người của chàng nữa.
Đội buôn ban đầu có hơn chục người, giờ chỉ còn lại bảy người, hơn nữa còn có một người đang hôn mê bất tỉnh được ngựa thồ trên lưng.
Trình Gia nói, người đó là em họ bên ngoại của chàng, tên là Nguyên Tông.
Nguyên Tông gần như bị trường đao đâm xuyên qua người. Vết thương chỉ mới được băng bó sơ qua. Tính mạng đang gặp nguy hiểm.
Chàng hỏi ta về một nơi, gọi là Gò Rồng.
Ở Trung Nguyên có một truyền thuyết kể rằng, phía Nam dãy Thiên Sơn có một sa mạc tên là Gò Rồng. Bên dưới mấy thước đất, có thể đào ra thịt rồng.
Trình Gia nói: “Ăn thịt rồng, có thể cứu được mạng sống của em họ tôi. Xin cô giúp đỡ chỉ đường giúp cho.”
Tôi nói: “Lời đồn kiểu này, người Tây Vực xưa nay chưa bao giờ cho là thật, trái lại người Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-thuyet-bach-long/3485259/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.