Đối với Hoa Lệ, Sở Niệm là người bạn duy nhất mà cô nàng coi trọng suốt mấy trăm năm qua. Cô nàng lo lắng cho an nguy của Sở Niệm, nhưng nếu Thương Sùng cùng Cẩm Mặc xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì cô cũng tuyệt đối không cho phép.
Chuyện lần này có lẽ có chút khó giải quyết… một tia dự cảm không tốt khiến Hoa Lệ thấp thỏm bất an.
Nhìn cô nàng cau mày, Cẩm Mặc cảm thấy thật rối rắm, và có chút băn khoăn.
Hắn muốn nói với cô rằng hắn bảo đảm, khiến cô an tâm, nhưng mà…
Giơ tay khẽ vuốt gương mặt Hoa Lệ, Cẩm Mặc không nói nên lời chỉ có thể khom lưng hôn lên đôi môi cô.
Trong lòng có cảm giác đau thương ly biệt không nói nên lời, cả hai đều cảm thấy trong lòng nặng trĩu.
Nửa giờ sau, Cẩm Mặc ra khỏi cửa. Nhìn Thương Sùng ngồi rtên ghế lái xe, hắn mở cửa ngồi vào bên cạnh.
Xe chạy đi.
Ngoài cửa sổ là mông lung mờ mịt đêm tối.
Không biết chạy loạn trên phố bao lâu, cuối cùng Thương Sùng ngừng xe ở ven đường, cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay.
Ap lực đè nén trong không khí làm người ta không dám thở mạnh, Cẩm Mặc cau mày, đôi mắt nâu đầy cảnh giác. “Chủ nhân, chuyện này… là do hắn an bài sao?”
Thương Sùng trầm mặc gật đầu, có thể che lấp khí của Thư Tiếu Nhi trên người, có lẽ cả thế giới này cũng chỉ có nam nhân kia mà thôi.
Cẩm Mặc cả người lảo đảo, lại lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116971/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.