Khi mới gặp Thương Sùng và Sở Niệm, Hình Nghị chỉ cảm thấy bọn họ là một đôi tình nhân đẹp đôi, nhưng mà không đến ba tiếng sau, mình lại thành ra trợ thủ cho bọn họ.
Cục trưởng thành phố X tự mình lên tiếng… bối cảnh bọn họ thật đáng để ý.
Bộ dáng cà lơ phất phơ chỉ để bọn họ không quá cảnh giác, Hình Nghị ngậm điếu thuốc, bật lửa.
“Lúc trước các vị yêu cầu tôi cái gì cũng đừng hỏi, tôi cũng đã làm rồi. Hiện tại thì tốt xấu gì cũng là đồng đội cùng chịu hoạn nạn, chắc cũng được coi là bằng hữu rồi đúng không?”
“Coi như là vậy đi, chỉ là…” Thương Sùng khẽ nheo mắt, không gợn chút sóng mắt mà nhìn về phía Hình Nghị. “Hình đội trưởng vẫn còn có chuyện muốn hỏi sao?”
Phun ra một ngụm khói, cảm xúc trong mắt lạnh xuống. “Tôi không rõ ý anh.”
“Cậu hiểu mà.” Thương Sùng nói. “Từ lúc bắt đầu ngồi xuống, đội trưởng Hình cũng đã suy nghĩ phải dùng cách gì để hỏi chúng ta rồi? Đánh bài tình cảm bằng hữu, đội trưởng… thủ đoạn này không có cao lắm đâu.”
“Thương Sùng…” Sở Niệm ngồi bên cạnh thấp giọng thở dài, quả nhiên tình hữu nghị ngắn ngủi không thể thoát khỏi không tin tưởng ban đầu.
Trong ánh mắt hai người đàn ông dần thay đổi, nhìn nhau thật lâu, Hình Nghị đột nhiên cúi đầu cười.
“Cả nhà nếu đã lật hết úp mở rồi, thì cái trò quanh co lòng vòng thật sự tôi không thích.”
“Không thích cũng không có cách nàao khác, rốt cuộc cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116929/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.