Cắn nuốt, cưỡng ép, lấy mạnh chế mạnh.
Càng là lệ quỷ cùng hung cực ác, Thanh Tang càng là thích.
Chỉ có ở nơi lệ khí cực độ đó thì cô ta mới có được ‘bữa ăn ngon’ đúng đắn.
Lúc này xuất hiện tại đây, dụng ý của Thanh Tang… sau cùng là gì?
Thương Sùng cợt nhả nói, mặt mày tươi tắn dựa lên xe ngựa, nhìn Thanh Tang không giận mà còn cười cợt, tâm tình xem ra thật tốt.
“Dù sao thì chúng ta cũng từng coi như bằng hữu, lâu rồi không gặp, tính tình của tướng quân đúng là không hề thay đổi.”
“Thay đổi hay không thay đổi cũng chẳng liên quan gì tới cô.” Thương Sùng khoanh tay nói thẳng vào chủ đề. “Nói đi, cô tới nơi này mục đích là cái gì.”
“Không có gì, chỉ là giúp ca ca nhắn cho chàng vài lời.”
“Là Minh Vương sai cô tới?” Thương Sùng cùng Sở Niệm nhìn nhau liếc mắt một cái, hai người đều có chút giật mình.
Nhớ tới anh trai cao cao tại thượng của mình, vẻ tươi cười trên mặt Thanh Tang tan biến.
Cô nàng khinh miệt hừ lạnh, rồi mới nhướng mày không đáp mà hỏi ngược lại. “Nếu không thì chàng nghĩ sao thiếp lại có hứng thú tới đây?”
Tính tình Thanh Tang như vậy may mà Thương Sùng đã sớm biết, bằng không… hắn có lẽ sẽ giáo huấn cô nàng một chút!
Đoạn đối thoại khiến Sở Niệm hiểu rõ là Thương Sùng quen biết Minh Vương. Mà lúc này, thì cô cũng rõ nam nhân của mình cùng ‘nữ nhân’ Thanh Tang này có chút giao tình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116913/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.