Quỳ là cách thức phục vụ mà mỗi phục vụ khi đi làm ở quán bar được huấn luyện, khi ở quán bar thì gọi là phục vụ, còn ở ghế lô night club thì sẽ gọi là ‘thiếu gia’.
(tự nhiên type tới đây, Mèo nhớ ra bài báo này, ai rảnh rảnh coi chơi cho vui, cách gọi Thiếu Gia hay Thiếu Da mới đúng)
Vương Lượng không thích kiểu này, vì làm cho bọn họ tự dưng cao hơn người khác, không thích hợp.
Hắn thu liễm lại, cau mày nhìn Sở Niệm cùng Thương Sùng, bọn họ ba người… Quả nhiên vẫn là Thương Sùng bình tĩnh nhất.
Dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn xuống, Thương Sùng ngả ngớn đưa tay sờ cằm, vừa ưu nhã lại vừa bình tĩnh.
“Hôm nay ở khu ghế bao này có đông không? Có ai uống say gây rối gì không?”
“Gây rối thì không, còn khu này… ngài cũng biết hôm nay là ngày trong tuần mà.”
Ngồi ở trên sô pha Thương Sùng hơi trầm mặc vài giây, gật gật đầu, từ trong bóp tiền lấy ra một xấp tiền mặt.
Bộ dáng hào phóng kim chủ này cũng không thường thấy, phục vụ mặt mày hớn hở, ước gì vẫn luôn quỳ trên mặt đất không đứng dậy.
Không chớp mắt nhìn người nam nhân trước mắt này, phục vụ vẫn kỳ vọng vì hắn vẫn cầm tiền trong tay.
Thương Sùng hỏi: “Mấy ngày nay có hay không nam nhân tầm 26-27 tuổi uống rượu ở đây?”
Phục vụ gật đầu. “Là một người cao khoảng 1m82 sao?”
Vương Lượng biết Thương Sùng hỏi phục vụ về người đó đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116887/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.