Chương 272
BOSS Là Để Dùng Cho Màn Cuối
Sở Niệm đứng trước mặt, đối mặt với sự châm chọc mỉa mai của Tử Lam Sam, cô đơn giản không buồn để ý, cong môi và khinh thường dùng ngón tay ngoáy ngoáy tai.
Giống như nghe thấy những lời vớ vẩn, Sở Niệm khẽ nhướng mày, nhìn Tử Lam Sam không nóng không lạnh mà nói: “Vô nghĩa thật chứ.”
Tử Lam Sam cứng người dường như không dám tin tưởng vào điều vừa nghe thấy “…Ngươi nói cái gì!”
Sở Niệm cười lạnh, cô không ngại nói lại mấy từ ấy cho ả nghe. Dù sao, ả thích thì mình nói, mình cũng đâu phải là người keo kiệt gì đúng không?
Chậm rãi khoanh tay trước ngực, Sở Niệm lặp lại, gằn từng chữ một nói: “Ta nói ngươi vô nghĩa thật chứ, đánh nhau mà còn đứng đó lải nhải, chẳng lẽ trước giờ chưa có ai ghét cái tật này của ngươi sao?”
Thương Sùng đứng ở phía trên cong môi, cô gái của hắn trước nay đều luôn bất ngờ như vậy. Cái này đúng là cái tát vô hình thứ hai! Niệm nhi của hắn vừa dứt khoát lại vừa xinh đẹp!
Ngôn Thanh Chi bị che ở phía sau cũng không nghĩ tới Sở Niệm sẽ như vậy mà nói chuyện với Tử Lam Sam. Gã cố nén đau đớn trong ngực, vui sướng khi thấy ả gặp họa mà thấp giọng cười. cố nén ngực đau đớn, rất là vui sướng khi người gặp họa mà thấp giọng nở nụ cười.
Vô nghĩa thật chứ… Bốn chữ thể hiện sự ghét bỏ trực tiếp cỡ nào.
Sự khiêu khích của Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116747/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.