*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chậc chậc chậc, việc này quả nhiên biến có chút nhanh!
Bực bội nuốt nước bọt, ý cười trên mặt Tử Lam Sam càng trở nên cổ quái. Ả vừa tức giận, lại vừa trào phúng, lại còn có chút biểu cảm mà Ngôn Thanh Chi không cách nào hiểu được.
Mùi hương quái dị trên người ả tỏa ra càng lúc càng đậm, nhiệt độ trong sảnh cũng từ từ hạ xuống.
Màn sương tím lượn lờ lan tỏa từ người ả, Ngôn Thanh Chi biết lúc này ả đã thật sự động sát tâm.
Vòng hai tay ôm lấy người, Tử Lam Sam giả vờ tò mò đánh giá tòa nhà được trang trí cẩn thận xa hoa, ả từ từ nhếch mép mở miệng nói khiến người ta muốn một đao chém chết.
“Ta sao có thể không biết nơi này là địa bàn của ngươi, gian nhà cổ này không phải dựa theo nhà cũ của ngươi mà biến ảo ra sao?” Ả cười nham hiểm đầy ngạo mạn. “Ngôn Thanh Chi, trước kia ta cũng cảm thấy ngươi là người đáng thương. Hiện tại thì…… Chậc chậc chậc, ta rốt cuộc hiểu được câu người đáng thương ắt có chỗ đáng giận.”
“Ngươi nói ngươi thành thành thật thật làm thụ yêu có cái gì không tốt? Không năng lực còn muốn đóng vai anh hùng, ngươi đây không phải tự tìm tử lộ sao?”
Khí thế bức người cùng gương mặt lạnh lẽo sán tới gần Ngôn Thanh Chi, Tử Lam Sam châm chọc mà mở miệng nói: “Ta Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-tru-ma-ban-trai-toi-la-cuong-thi/2116746/chuong-270-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.