Chương trước
Chương sau
Chương 101

Liễu Băng Khanh cười lạnh một cái.

“Không được mặc cả?”

“Ừm, như vậy là tôi đã nể mặt Tổng Giám đốc Liễu đủ rồi, nếu muốn mặc cả nữa không khác gì đánh thẳng vào mặt tôi.”

Lúc này Lương Siêu cười ha hả, nói: “Tôi đang ở chỗ này tốt lắm, chưa có ý định chuyển nhà.”

Nghe xong, Triệu Thiết Trụ hai mắt híp lại.

“Không đi?”

“Cũng được, nhưng nếu vậy thì không đơn giản là để lại một cánh tay và hai chân đâu, nói không chừng cậu sẽ không ngắm nhìn ánh mặt trời ngày mai được nữa.”

“Không chỉ là ngày mai, nhiều ngày sau nữa cậu cũng không nhìn thấy mặt trời được.”

Lương Siêu: “…”

Làm màu thì hắn thấy nhiều rồi, còn kiểu làm màu mà còn có chất thơ văn như tên này thì đúng là rất hiếm thấy.

Thấy Triệu Thiết Trụ đã nói hết lời, hai vệ sĩ thoạt nhìn rất chuyên nghiệp bên cạnh ông ta đồng loạt tiến lên một bước, chuẩn bị ra tay.

Người đàn ông đầu trọc bày vẻ mặt đắc ý, nói: “Sao hả nhóc, mày lên mặt tiếp đi!”

“Mày nghĩ mày đánh đấm giỏi lắm sao? Đợi xem lát nữa anh Trụ cho mày biết cái gì mới gọi là đánh đấm thật sự này!”

Vừa dứt lời.

“Để tôi xem thử hôm nay ai dám động đến cậu ta!”

Một giọng nói tức giận đột nhiên vang lên, mọi người đồng loạt quay về phía phát ra âm thanh, chỉ thấy Liễu Huy Hoàng vừa bước xuống từ trên một chiếc Maybach.

Đồng tử Triệu Thiết Trụ co rụt lại, trong lòng có chút buồn bực.

Lương Siêu cùng Liễu Băng Khanh đều là người trẻ tuổi, có quan hệ bạn bè cũng là điều dễ hiểu, nhưng cũng không đến mức ngay cả Liễu Huy Hoàng dính dáng đến cậu ta đó chứ?

Rốt cuộc tên nhãi này có lai lịch gì đây?

“Ba.”

Liễu Băng Loan vừa mới đi lên đã bị Liễu Huy Hoàng mắng một câu, đành đứng sang một bên.

“Chủ tịch Liễu.”

Triệu Thiết Trụ chủ động chào hỏi một tiếng, nhưng Liễu Huy Hoàng lại không cho ông ta mặt mũi, thậm chí cũng không thèm để ý gã đi thẳng đến bên người Lương Siêu, quan sát từ trên xuống dưới bằng vẻ mặt quan tâm.

“Tiểu Siêu, không bị thương ở chỗ nào chứ?”

Lương Siêu cười lắc đầu: “Chỉ là mấy tên tôm tép mà thôi, không làm cháu bị thương được.”

Triệu Thiết Trụ nghe vậy nổi giận: “Chủ tịch Liễu, tên nhóc này trước đánh vợ tôi sau lại đánh anh em của tôi, vậy mà còn dám vênh váo trước mặt tôi như vậy!”

“Tôi muốn cậu ta trả giá một chút cũng không tính là quá đáng đó chứ?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.