Chương trước
Chương sau
Chương 15

“Hít…”

Nghe vậy, Lương Siêu hít một hơi thật sâu.

Sau khi do dự một lúc, cuối cùng hắn cũng không ra tay nữa mà chỉ lạnh lùng nhìn Tần Thiên Hải và 4 tên vệ sĩ.

“Mau đưa theo 4 tên phế vật kia cút đi!”

“Hừ!”

“Tên nhóc họ Lương kia, đừng tưởng rằng bày trò biểu diễn chút quyền cước đó là có thể diễu võ dương oai trước mặt tôi!”

“Từ nay về sau, tôi coi như chính thức hủy bỏ hôn ước giữa cậu và Nhược Đồng. Tôi đã đưa tiền cho cậu rồi, sau này hai bên chúng ta không còn nợ nhau nữa!”

Nói xong, Tần Thiên Hải nhận ra Lương Siêu vẫn đang kìm nén cơn giận nên ông ta cũng không muốn ở lại thêm bất cứ giây phút nào nữa, vội vàng đưa 4 tên vệ sĩ rời đi.

Ông ta cũng biết rằng giới trẻ bây giờ rất bốc đồng cho nên nếu như hắn không kìm được cơn giận mà đánh ông ta thì ông ta thật sự không còn mặt mũi nào nữa trong giới kinh doanh nữa.

Về phần 4 tên vệ sĩ kia, 4 tên liên thủ với nhau mà lại không đánh thắng được thằng nhãi kia. Cứ để cho bọn họ tự sinh tự diệt thôi, ông ta tuyệt đối không xen vào nữa.

“Anh.”

Thanh âm nhẹ nhàng tiếp tục vang lên, Lương Nghiên muốn đi tới nhưng mới đi được 2 bước, chân cô bé như nhũn ra, suýt ngã xuống mặt đất.

“Nghiên Nghiên!”

Lương Siêu lo lắng tới mức kêu to, hắn vội phi tới đỡ lấy Lương Nghiên, thậm chí còn ném cho cô bé một ánh mắt trách móc.

“Không phải trước đó anh đã để em nằm nghỉ ngơi dưỡng sức, không được chạy lung tung rồi sao, sao em lại không nghe lời thế?”

“Nếu như còn như vậy nữa thì sau này anh sẽ mặc kệ em đấy.”

Vừa nghe vậy, Lương Nghiên lập tức mím môi, nhíu mày, nước mắt rơi xuống.

Dáng vẻ đáng thương đó giống như dáng vẻ làm nũng trước đây của cô bé.

Thấy thế, cơn tức giận trong lòng Lương Siêu chợt tiêu tan, hắn ôm cô bé vào lòng.

“Nghiên Nghiên, ngoan nào, đừng khóc nữa.”

“Là do anh nói sai, anh sẽ chăm sóc cho em bất cứ lúc nào được không?”

“Vâng! Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Lương Nghiên ra sức gật đầu rồi ôm chặt lấy Lương Siêu.

Trong ấn tượng của cô bé, thứ ấm áp nhất trên đời này chính là vòng ôm ấm áp của anh trai. 5 năm trôi qua, cuối cùng cô bé cũng có thể cảm nhận được điều này, thật hy vọng cái ôm này sẽ kéo dài mãi mãi.

Nửa tiếng sau.

“Em gái, sắp đến giờ ăn tối rồi, anh nấu gì đó cho em ăn nhé?”

“Được ạ!”

Lương Nghiên cười nói: “Em muốn ăn mì do anh làm, chúng rất ngon!”

“Được rồi, anh sẽ làm cho em! Bảo đảm còn ngon hơn cả trước đây!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.