Chương trước
Chương sau
Chương 14

“Ôi trời! Tao lại sợ quá!”

Một người nói xong liền xông tới đấm thẳng vào mặt Lương Siêu!

Cú đấm của anh ta nhanh như chớp, hiển nhiên là đã được rèn luyện vô cùng bài bản.

Bụp!

Sau khi thanh âm kia qua đi, tên vệ sĩ trợn trừng mắt với vẻ không thể tin nổi. Không ngờ cú đấm đầy tự tin này lại bị chặn. Hơn nữa, lực tay của đối phương còn mạnh hơn anh ta tưởng nhiều. Nắm đấm của anh ta bị nắm chặt như kẹp sắt khiến cho hắn ta không thể nhúc nhích.

Ba tên vệ sĩ còn lại thấy vậy liền nhìn nhau một cái rồi xông lên.

Từng người một không được. Vậy thì 4 chọi 1 đi!

Tần Thiên Hải không hề ngăn cản bởi vì tên Lương Siêu này không biết nịnh nọt, lại dám uy hiếp ông ta như thế cho nên cần cho hắn một bài học nhớ đời, dạy hắn học cách làm người!

Tuy nhiên hình ảnh bạo lực sau đó khiến cho ông ta mở rộng tầm mắt.

“A!”

Đầu tiên là một tiếng kêu thảm thiết nhưng ông ta không hề thấy Lương Siêu dùng bao nhiêu sức lực, chỉ sờ nhẹ một cái đã khiến cho tên vệ sĩ của mình nằm trên mặt đất!

Bụp!

Bụp bụp!

Thanh âm đánh nhau không ngừng vang lên, Lương Siêu di chuyển nhanh như chớp, không ngừng thay đổi cách thức đấm cho ba tên còn lại chẳng khác nào bao cát!

Hoàn toàn không hề giống như đang đánh nhau mà giống như đang đùa giỡn thì đúng hơn!

Cuối cùng, dường như hắn đã chơi chán còn ba tên vệ sĩ kia cũng không thể chịu nổi nữa. Hắn đấm 3 cú đầy uy lực khiến cho ba tên vệ sĩ lần lượt bay ra khỏi biệt thự!

Nếu như Tấn Thiên Hải không phản ứng nhanh, vội vàng né tránh thì hiện tại ông ta đã bị ba tên vệ sĩ đè chết rồi!

Sau khi xử lý xong 4 tên, cơn giận đè nén trong lòng cũng có chỗ để xả. Hai mắt hắn đỏ ngầu nhìn Tần Thiên Hải, chậm rãi đi từng bước về phía ông ta.

“Cậu, cậu muốn làm gì?”

Tần Thiên Hải cố ra vẻ bình tĩnh nhưng Lương Siêu không hề quan tâm ông ta có đang giả vờ hay không: “Tôi nói rồi, tôi chỉ muốn một lời giải thích thôi nhưng xem ra bây giờ ông rất không hợp tác.”

Nói xong, hắn giơ tay định động thủ.

Tuy rằng Tần gia không phải là thủ phạm trực tiếp gây tổn thương cho em gái hắn nhưng cũng coi như đồng phạm gián tiếp, hơn nữa ông ta còn dám sỉ nhục dòng dõi Thiên Y!

Lương Siêu nghĩ cho dù không đánh chết ông ta cũng không sao, coi như dạy cho ông ta một bài học.

Thế nhưng khi hắn định ra tay.

“Anh…”

Một tiếng gọi khẽ từ phía sau truyền đến, Lương Siêu quay đầu lại nhìn thì thấy Lương Nghiên không biết đã tỉnh lại từ lúc nào. Trông cô bé yếu ớt tới mức có thể bị gió thổi bay đi bất cứ lúc nào, cô bé đang dựa vào tay vịn cầu thang lắc đầu với hắn.

“Anh, anh đừng có đánh nhau vì em được không?”

“Có thể được gặp lại anh chính là sự ưu ái lớn nhất của ông trời rồi. Anh hãy quên chuyện trước đây đi, đừng làm tổn thương người khác thêm nữa, Nghiên Nghiên không muốn thấy anh bị thương…”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.