Hai cô cháu Tần Liên và Tần Nhược Đồng nghe thấy câu nói này xong bỗng sững người, hoàn toàn không hiểu ý của Lương Siêu nói là gì.
Pịtttttttttttttttt!
Đột nhiên, có một tiếng xì hơi dài thật dài vang lên, ngay sau đó là mùi hôi thối tràn ngập cả phòng riêng.
Hai cô cháu vội vàng bịt mũi và nhìn Hàn Húc với vẻ mặt chán ghét, đặc biệt là Tần Nhược Đồng, bởi vì người là do cô ấy mang đến đây nên khiến cô ấy cảm thấy mất mặt thôi rồi.
"Hàn Húc!"
“Anh anh bị điên à, tự nhiên đánh rắm trước mặt chúng tôi làm gì, đánh còn thối như vậy nữa!”
Hàn Húc vẻ mặt ủy khuất, nhưng nhất thời không nói nên lời, chỉ có thể lắc đầu gào thét trong lòng: "Bổn thiếu gia cũng có muốn vậy đâu, nhưng khống chế không được thì phải làm sao?"
“Xì hơi vậy là đang muốn ăn đòn à…….”
Ngay sau đó.
"A!"
Tần Liên kêu một tiếng, vội vàng lui về phía tường, chỉ vào Hàn Húc đang ngồi xổm, khinh thường nói: "Anh không biết nhục à! Tự nhiên lại tiểu tiện tại chỗ là sao?!”
Tần Nhược Đồng lại nhìn xuống, không phải chứ?!
Dưới chân Hàn Húc chẳng biết từ khi nào có một vũng chất lỏng màu vàng tươi chảy ra, cả chiếc quần sáng màu của anh ta đều ướt sũng...
"U là trời… sao thối vậy?!"
"Sao lại còn thối hơn trước nữa? Hàn Húc, không phải anh lại đi đại tiện luôn đó chứ?
Hàn Húc: “…”
Anh ta hiện tại thật sự muốn chết, hình tượng tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2514456/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.