“Ha ha ha!”
"Băng Loan, tính tình của cô vẫn nóng nảy như vậy, nhưng mà phối hợp với tính tình lạnh như băng của chị cô lại vừa vặn, có thể nói là băng hỏa dung hòa!"
"Cảm giác kia, chậc chậc, chỉ cần nghĩ một chút thôi sẽ làm cho người ta..."
"Tôi khuyên anh, nhanh chóng ngậm cái miệng thối này của mình lại đi."
"Sau đó…"
Lương Siêu đột nhiên mở miệng, vẻ mặt hờ hững nhìn Tả Khiêm.
Ngay khi tên này xuất hiện và đấu giá cao, hơn nữa tính tình của hắn ta có chết cũng không thay đổi, giữ nguyên ý nghĩ xấu xa đối với chị em Liễu Băng Khanh và Liễu Băng Loan, một tia tình nghĩa còn lại trong lòng Lương Siêu đối với người này cũng đã tan thành mây khói.
Tả Khiêm nghe vậy nhìn về phía Lương Siêu, sắc mặt có chút mất tự nhiên, nhưng mà rất nhanh đã khôi phục lại, hừ cười một tiếng.
Vừa vung quạt gấp, vừa nói: "Thật không nghĩ tới, trận hỏa hoạn ngày xưa lại không thiêu chết cậu, mà chỉ biến cậu trở thành kẻ không có gia tộc."
"Nhưng, tôi nghĩ, loại cảm giác này đối với cậu mà nói, hẳn là so với cái chết càng thống khổ hơn, càng khó chịu hơn đúng không?"
Này!
Hai mắt Lương Siêu đột nhiên híp lại, sắc mặt cũng lạnh hơn trước không ít.
"Hừ, đừng nhìn tôi như vậy, cậu còn tưởng rằng đây là năm năm trước sao? Còn tưởng rằng Tả Khiêm tôi là tiểu đệ cả ngày xoay vòng sau mông cậu sao?"
"A!"
"Tôi bây giờ chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2513438/chuong-227.html