Cho dù đã ra khỏi hội trường, nhưng vẫn có thể nghe được tiếng cười to đắc ý vô hạn phách lối, vô hạn ngông cuồng của Tả Khiêm, Liễu Băng Loan tức giận đến dậm chân!
"Anh rể, lúc ấy anh nên quất tên họ Tả kia một trận ra trò! Tối thiểu cũng phải làm hắn nằm viện! Xem hắn còn có thể cười được hay không!"
"Không vội." Lương Siêu lắc đầu, nói: "Tả gia có thể từ một tiểu gia tộc hoàn toàn không ra gì vọt vào danh sách gia tộc hàng đầu trong vòng năm năm, chắc chắn không chỉ đơn giản là nhờ may mắn thôi."
"Nếu hiện tại hắn cảm thấy hứng thú với nhà cũ của Lương gia như vậy, nói không chừng sẽ có mục đích gì khác, trước hết để hắn thỏa thích đùa nghịch một thời gian đi."
"Chờ hắn đùa bỡn đã rồi, lại tính cả gốc lẫn lãi với hắn là được."
"Ừm."
Hai chị em Liễu Băng Khanh, Liễu Băng Loan nghe vậy thì gật gật đầu, cố nén uất ức này xuống.
Nhưng họ vừa ra khỏi hội trường, đang muốn đón xe ven đường thì một loạt chiếc Maybach thuần một màu nối liền nhau đã chạy tới, ngăn lại trước mặt ba người Lương Siêu.
Hai chị em liếc nhau, đều nhìn về phía Lương Siêu cũng đang ngơ ra.
Bày ra thế trận này là có ý gì?
Rất nhanh, chiếc Maybach phiên bản dài chính giữa đội xe kéo cửa sổ sau xuống, một thanh niên nhô đầu ra nhìn chằm chằm Lương Siêu một lát rồi gật gật đầu với hắn.
"Lên xe đi, tôi tìm anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2513436/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.