Sau khi đi được hai bước, Lương Siêu nghe xong thì không nói gì mà nhìn Mộ Khuynh Tuyết, cố nén xúc động trào phúng mà nói: "Yên tâm đi, từ xưa đến nay thiện ác đều có nhân quả. Không phải là ông trời mắt mù, hôm nay, trời phạt sẽ giáng xuống đầu Mộ Vân Thao và toàn bộ Mộ gia."
Mộ Khuynh Tuyết nghe vậy khẽ giật mình, miệng khẽ nhếch mấy lần, cuối cùng cũng nhắm lại, nhất thời không biết nói cái gì.
Mà Mộ Vân Thao lập tức nhíu chặt mày, trong ánh mắt nhìn về phía Lương Siêu còn mang theo sự lạnh lẽo khó hiểu, lập tức đưa mắt ra hiệu với Hồ Thiên Trì một cái.
Hồ Thiên Trì lập tức hiểu ý, nhe răng cười một tiếng rồi tạm thời buông Mộ Khuynh Tuyết ra, tiến lên hai bước và nói: "Thằng nhãi, tiểu tiện nhân này tự chui đầu vào lưới là muốn giữ mạng của mày, nhưng mày cũng quá không thức thời, lại dám chủ động tới cửa chịu chết!"
"Thật là đáng tiếc, lại phụ lòng tâm ý của tiểu tiện nhân này."
Nghe xong, Lương Siêu không nói chữ nào, chỉ yên lặng nhìn Hồ Thiên Trì, trong mắt là sự trêu tức im lìm.
Vài giây sau, Hồ Thiên Trì bị nhìn chằm chằm làm cả người không được tự nhiên, sát khí dâng trào, tức giận hừ một tiếng rồi bắt đầu điên cuồng vận chuyển Huyền khí trong cơ thể.
Xung quanh người loé lên màu vàng đất, đồng thời sau lưng lại hiện ra hư ảnh núi non trùng điệp, lập tức khiến khí thế của mình tăng lên đỉnh cao!
Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2513380/chuong-256.html