Đám người Mộ gia: ". . ."
Rồi đổi gia chủ luôn đấy sao?
"Hừ! Đừng có nằm mơ!"
"Không sai, Mộ Khuynh Tuyết có tài đức gì? Một con tiểu tiện nhân trời sinh đã có mệnh số quyến rũ đàn ông, sao có thể trở thành tộc trưởng của chúng ta? !"
"Theo tôi được biết, lấy thể chất của con điếm này thì chỉ sợ không sống lâu nữa, các đời gia chủ Mộ gia không ai là người chết yểu cả!"
". . ."
Rất nhanh, mấy lão già đức cao vọng trọng, vai vế khá cao trong Mộ gia đều nhao nhao đứng dậy, đầy giận dữ công khai biểu thị phản đối.
Mộ Khuynh Tuyết nghe đám người luân phiên sỉ nhục mình thì không khỏi cắn chặt môi đỏ, nước mắt vừa ngừng lại đã chảy dài xuống như dòng suối nhỏ.
Đây là nước mắt tủi nhục, còn là nước mắt phẫn nộ!
Mà đối với tình cảnh này, Lương Siêu giống như sớm đã đoán trước, vẫn bình tĩnh như nước, ngược lại cười nhẹ trấn an Mộ Khuynh Tuyết: "Đừng hoảng hốt, thoải mái đi. Chắc cô hiểu tôi mà, tôi không có thói quen nói ngoa, nếu như đã nói nâng cô lên vị trí này thì hôm nay nhất định sẽ giúp cô ngồi vững vàng."
"Hừ, nực cười!"
Thời khắc này Mộ Vân Thao cũng đã tỉnh táo lại, được mọi người nâng đỡ đứng lên, lau sạch sẽ vết máu trên khóe miệng, cũng không còn sợ hãi Miller.
"Họ Lương, tuy tao không biết mày dùng bàng môn tà đạo gì thu phục Miller, nhưng nếu mày nghĩ chỉ cần hắn là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2513378/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.