Tại căn phòng của Vạn Khôi ở khách sạn Kim Đình.
Phương Lệ vừa tới đã nhìn thấy có mấy người phụ nữ xinh đẹp nhiệt tình phục vụ Vạn Khôi nhưng dù như vậy, Vạn Khôi vẫn chẳng hề có một chút phản ứng nào.
Gốc rễ con cháu vẫn vô dụng không hề nghe theo lời của hắn ta nên có thể tưởng tượng được tâm trạng của hắn ta lúc này tồi tệ đến mức nào.
"Thiếu tông chủ, hôm nay tôi tới đây là vì muốn nói với anh một chuyện quan trọng."
"Có lẽ anh thật sự nên tới tông môn để mời vị Thái thượng trưởng lão của tông môn rời núi, như vậy giữa anh với Lương Siêu..."
Rầm!
Vạn Khôi nhất thời nổi giận, đen mặt mắng chửi. Hắn ta đột nhiên vung tay lên, một con rắn đen đột nhiên nhảy ra từ trong tay áo của hắn ta, thân thể dài ra 10 thước!
Sau khi khiến cho những người đẹp mà hắn ta gọi tới bị dọa sợ chạy mất, con rắn lập tức lao tới chỗ Phương Lệ và từ từ siết chặt anh ta!
"Phương Lệ, do trí nhớ của anh kém hay là anh muốn tới chỗ tôi tự sát!"
"Anh thật sự cho rằng Vạn Thú Tông không có vốn liếng của Phương gia thì không thể trụ nổi sao? Anh có tin rằng cho dù bây giờ tôi giết anh thì ba của anh cũng vẫn sẽ ngoan ngoãn phục tùng Vạn Thú Tông không?"
Phương Lệ bị siết chặt tới mức mặt đỏ lên, hai mắt trợn trừng và nói ngắt quãng: "Tôi tin, tôi tin..."
"Tôi, tôi đã tìm được người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2513077/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.