"Là chuyện tốt, tại sao phải giấu?"
Lương Siêu cười hỏi: "Thời gian đã định chưa? Đến lúc đó, tất cả mọi người ở nơi này đều tính là sẽ có mặt ủng hộ cô."
"Đó điều là bắt buộc!"
Thượng Quan Nguyệt hưng phấn vỗ tay, Liễu Băng Loan cũng lộ ra vẻ hưng phấn nói: "Khó trách gần đây tôi luôn nghe chị Cung Vũ luyện tập ca hát, nguyên nhân là chị ấy muốn quay trở lại biểu diễn!"
"Chị Cung Vũ, em bây giờ cũng là fan ruột của chị đó, đến lúc đó em nhất định phải chuẩn bị một bó hoa thật lớn cho chị!"
"Nói cho tôi biết, khi nào thì buổi hòa nhạc mới tổ chức?"
Cung Vũ cười nhạt nói: "Tôi cùng với Vương Tổng dự định là ba ngày sau sẽ tổ chức, hiện tại chúng tôi đang khẩn trương luyện tập."
Sau đó, cô lại nhìn Lương Siêu, trong mắt lộ ra một tia ranh mãnh.
"Đến lúc đó, tôi có thể thỉnh cầu anh phối hợp với tôi làm một chuyện có được không?"
"Uh, phối hợp cái gì?"
"Tạm thời giữ bí mật."
Thấy Cung Vũ vẫn đang thừa nước đục thả câu với mình, Lương Siêu cũng không hỏi nữa, cho dù bất kể chuyện gì xảy ra thì hắn cũng nhất định sẽ phối hợp.
Sau khi cùng Thượng Quan Nhạc đến trường, chỉ trong một thời gian ngắn, toàn bộ lớp thế hệ thứ hai đều biết rằng Cung Vũ sẽ tổ chức một buổi hòa nhạc.
Lúc đầu cũng không nghĩ nhiều lắm, dù sao đối với những đứa giàu có như bọn họ cũng không có chuyện theo đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-thien-y/2513073/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.