Tô Vũ đã phát hiện ra điểm này từ lâu rồi. Bởi vì nếu bọn họ bị phát hiện thì đã bị nai con hút máu tấn công từ lúc mới lên núi rồi. Vậy nên chắc là hiện nay bọn họ còn chưa bị phát hiện.
Tô Vũ nhắc nhở Mạnh Đông Dương cẩn thận, nghĩa là nhắc nhở Mạnh Đông Dương đừng để cho rễ cây huyết rồng phát hiện. Dù rễ cây huyết rồng ở bên ngoài động đang trong trạng thái ngủ đông, nhưng không có nghĩa là bên trong động, nói đúng hơn là trong mộ phụ cũng đang trong trạng thái ngủ đông.
“Anh Tô, chúng ta suy nghĩ kỹ lại đi, không cần thiết phải đi vào đâu.” Thấy Tô Vũ dẫn đầu khom lưng đi vào bên trong, Mạnh Đông Dương nhắc cho có nhắc.
Ở trong mắt anh ta, Tô Vũ giống như là một con mèo có lòng tò mò rất nặng, dù có chết cũng không biết chết thế nào. Ngoài lý do là tò mò ra, anh ta không †ìm thấy bất cứ lý do nào khác để Tô Vũ mạo hiểm đi vào bên trong.
Có điều, Tô Vũ thật sự rất cứng đầu, quyết tâm đi vào bên trong, dù cho Mạnh Đông Dương đi theo sau có nói gì cũng không có tác dụng. Cuối cùng, Mạnh Đông Dương chỉ có thể lấy hết dũng cảm, mang theo trái tim đập thình thịch đồn dập, đi sát theo sau Tô Vũ.
Tô Vũ bình tĩnh hơn Mạnh Đông Dương rất nhiều. Bởi vì Tô Vũ biết là có chuyện gì đang xảy ra.
Chủ yếu là hiện giờ đám nai con hút máu đang trong trạng thái ngủ đông,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-than-y/3509945/chuong-841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.