"Nói thật cho cậu biết, bây giờ tôi có một chiếc thuyền lớn trên biển, đều là của tôi, cứ kiếm một người hợp tác làm ăn gì đó, tiền bạc cứ đổ về ào ào. Đi thôi, hôm nay cậu tới đây, chúng ta nhất định phải uống một bữa cho đàng hoàng." Bạch Nhãn Hạt Tử không hề ra vẻ giàu quên bạn cũ, tự nhiên đưa tay vỗ vai Phó Cổ, hai người cùng rời khỏi quán trà.
Tìm một nhà hàng sang trọng, sau khi vào một phòng kín yên tĩnh ngồi xuống, Bạch Nhãn Hạt Tử gọi một bàn đầy đồ ăn ngon, rồi cầm một chai rượu Ngũ Lương lên nói với Phó Cổ: "Chú em, đây là rượu ngon ủ ba mươi năm, người khác tới tôi cũng không nỡ mở ra đâu."
Sau khi rót đầy ly, hai người cạn ly, sau đó Phó Cổ vào chủ đề chính: "Không ngờ tên tàn đời như anh lại có ngày hồi xuân, nói thật, lần này tôi tới là có một việc muốn nhờ anh giúp đỡ."
Đặt ly rượu xuống, Bạch Nhãn Hạt Tử lộ vẻ mặt như đã đoán trước được ý đồ, nhìn Phó Gổ nói: "Nhóc con, lúc cậu tới là tôi đã biết động cơ không trong sạch cả, nói đi, lần này mang cái gì hay ho tới đây nào?"
Theo thông lệ như trước đây, thường thì khi Phó Cổ tìm đến Bạch Nhãn Hạt Tử là có đồ muốn bán.
Phó Cổ đưa ngón tay lên gõ nhẹ lên bàn, hạ giọng nói: "Ông anh à, chúng ta cũng không phải người ngoài, bây giờ trong tay tôi đang có một bức tranh Uyên Ương Cư Sơn Đồ do chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-than-y/3442728/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.