Những người khác cũng không ẩn núp nữa, bọn họ hùa theo người đang lớn tiếng kia, bắt đầu mắng chửi. "Ranh con miệng còn hội sữa mà lại dám ăn nói bậy bạ sao?" "Bố mẹ cô không dạy cho cô biết cái gì gọi là văn minh lễ nghĩa sao? Sao cô lại dám bịa chuyện ở chốn đông người như thế này hả? Cô không cảm thấy mất mặt sao?" "Trông cũng xinh đẹp đấy. Đáng tiếc lại nói chuyện không có chừng mực. Tôi đoán là kiểu vô học rồi. Hay là, một lát nữa sau khi chuyện này kết thúc, tôi sẽ dạy cho riêng cô nhé. Ha ha ha... "Thần y Tiền, ông đừng chấp nhặt với loại người đó. Bây giờ, tôi sẽ giúp ông đuổi cô ta đi!"
Đám đông liên tục la hét, thậm chí có người còn dùng những lời lẽ thô tục để mắng chửi, khiến cho những người xung quanh hiếu kỳ phải ngoái đầu lại nhìn về phía Hạ Vũ Tuyết để hóng chuyện.
Nhìn điệu bộ này của bọn họ, chỉ cần Tiền Trạch Nam nói một tiếng, những người này chắc chắn sẽ bắt tay nhau đuổi Hạ Vũ Tuyết ra khỏi buổi công bố này.
Khuôn mặt Lâm Mạc Huy lạnh như băng.
Hạ Vũ Tuyết dù sao cũng là bạn của anh nhưng bọn họ sỉ nhục cô ấy như thế, anh thật sự không thể chịu đựng được nữa.
Lại nhìn sang những người đang mắng chửi kia, đa số bọn họ đều là thương nhân buôn thuốc. Có lẽ bọn họ đều muốn trở thành doanh nghiệp đại lý của Vĩnh Xuân Đường.
Rõ ràng những người này đang muốn lấy lòng Tiền
Trạch Nam để nhận được quyền đại lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167975/chuong-1230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.