Vạn Phúc Hòa liếc nhìn mấy người doanh nghiệp đại lý kia một cái, rồi đưa mắt đến Viễn Hữu Đức. “Ông Đức, tôi lựa chọn như này là chuyện của tôi cần các vị lo lắng hay sao?” Viên Hữu Đức cười thờ ơ: “Ông chủ Hòa, mọi người đều là bạn bè với nhau. “Chúng tôi không đành lòng nhìn ông chịu thiệt trong chuyện này, nên mới nhắc nhở ông “Sao ông lại biến lòng tốt của mọi người thành ác ý được chứ?" Vạn Phúc Hòa chấp tay, nói: “Nếu đã như vậy, xin cảm ơn ý tốt của các vị "Có điều, đây là quyết định của bản thân tôi, có hậu quả gì, tôi sẽ tự gánh vác. “Cứ cho là lần này tôi sẽ gặp khó khăn, tôi cũng xin nhận, không liên quan gì đến các vị ở đây!”
Nói xong, Vạn Phúc Hòa quay người rời đi.
Mặt Viên Hữu Đức biến sắc, ông ta nháy mắt với một doanh nghiệp đại lý bên cạnh. Người này hiểu ý, lập tức chạy lên vậy lấy Vạn Phúc Hòa. “Đứng lại!”
Vạn Phúc Hòa nhíu mày: “Còn chuyện gì sao?”
Người này lạnh lùng nói: “Vạn Phúc Hòa, lúc chúng ta đến đây đã nói rõ với nhau rồi, cùng kết thúc hợp đồng với công ty dược phẩm Hưng Thịnh. “Bằng cách này, chúng ta đến ký hợp đồng với Vĩnh Xuân Đường, sẽ được hưởng ưu đãi của bên đó. “Nhưng bây giờ ông vẫn tiếp tục hợp đồng, bỏ lơ lời chúng tôi nói, khoản này tính sao đây!” Nét mặt Vạn Phúc Hòa thờ ơ: “Lúc đó tôi chỉ nói là xem xét thôi, chứ đâu có nói sẽ hủy bỏ hợp đồng với công ty dược phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167870/chuong-1125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.