Thái Tử mở to mắt nhìn: “Khiếp, ngay cả cái này mà cậu cũng có thể phân tích ra được?”
“Xem ra đến khi nào núi, tôi phải đi theo cậu mới được.”
Anh mập cũng làm vẻ mặt vừa kinh động vừa kích động, anh ta đột nhiên phát hiện ra và tìm đến Lâm Mạc Huy và một quyết định vô cùng đúng đắn.
So với vài nhóm người khác, Lâm Mạc Huy nhìn chuyên nghiệp hơn nhiều.
Lâm Mạc Huy liếc mắt nhìn Thái Tử: “Theo như tôi nghĩ thì anh đừng nên tham gia vào chuyện này.”
“Đây không phải là trò đùa.”
Thái Tử khinh thường: “Yên tâm đi, lần này cậu của tôi đã sắp xếp một vệ sĩ vô cùng tài giỏi cho tôi, chắc chắn anh không đánh lại bọn họ.”
Lâm Mạc Huy bỗng nhiên không còn lời nào để nó, anh thật sự không thể nào so với cái người Thái Tử nông cạn này.
“Đúng rồi, sau khi vào núi anh phải đề phòng cẩn thận.
“Trước khi chết người này đã nói một chữ 'rồng, tôi nghi có lẽ thú bảo vệ là một con rắn độc thành hình.”
“Sở trường của rắn độc là đánh lén, ở trong bóng tối có thể sẽ có nguy hiểm. Vì vậy anh phải hết sức cẩn thận”
Lâm Mạc Huy nói.
Ngày hôm sau, sau khi ăn cơm xong, mọi người thu dọn ổn thỏa rồi xuất phát đi vào trong núi.
Đồng hành cùng với bọn họ còn có mười mấy nông dân trồng thuốc ở trong thôn làng này.
Nhìn thấy những người nông dân trồng thuốc trang bị nhẹ nhàng ra trận, trong đôi mắt Lâm Mạc Huy lóe lên ánh sáng mà người ta không dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167630/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.