Lâm Minh tức giận chạy vào sân, cầm roi lên quất loạn vào đám người Ngô Hùng.
Đám người Ngô Hùng đều nhanh chóng trầy da sứt thịt, lảo đảo ngã ra đất, không ngừng kêu rên.
Ngô Hùng quỳ bên chân Lâm Minh, run giọng nói: “Cậu chủ Lâm Minh, cậu chủ Lâm Minh, anh tha cho tôi một mạng đi..
“Tôi...tôi cũng không biết tên Lâm Mạc Huy này lại có bản lĩnh lớn như vậy, tôi cũng không cố ý.
“Cậu chủ Lâm Minh, anh cứ xem tôi như một con chó, tha cho tôi, tôi...tôi có thể cho anh tiền, bù đắp cho tổn thất của anh.
Lâm Minh càng thêm giận dữ, cầm roi đánh không ngừng.
"Chết tiệt, mày cho rằng ông đây đang tổng tiền mày sao?”
“Ông đây là cậu chủ của trại Ngô, có bao nhiêu tiền mà ông đây chưa từng thấy qua chứ?”
“Con mẹ nó, dám lấy tiền để làm nhục ông đây sao?”
Càng đánh càng giận, cuối cùng, Lâm Minh dứt khoát cầm một con dao găm, chuẩn bị trực tiếp đâm chết Ngô Hùng.
Nhưng đúng lúc này, một con trùng nhỏ bất ngờ rơi xuống cổ Ngô Hùng.
Dưới cái nhìn chăm chú của Lâm Minh, con trùng này đã cắn rách cổ Ngô Hùng và chui vào trong người anh ta.
Tiếp đó, Ngô Hùng kêu rên thảm thiết, giống như đang chịu đau đớn cùng cực.
Anh ta không ngừng dùng tay gãi cổ, ngón tay chui hẳn vào trong da thịt, tựa như muốn mọi con trùng đó ra ngoài.
Tuy nhiên, mọi sự cố gắng, giấy dụa của anh ta đều phí công.
Cuối cùng, anh ta gần như móc gãy cả cổ, cả người máu thịt be bét ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167595/chuong-779.html