Tang Huy trầm giọng nói: "Nghe đồn rằng, Con Tằm Vàng là loại cổ do con người sinh ra. Sau khi được sinh ra, những quả trứng màu vàng của Con Tằm Vàng sẽ đọng lại trên bề mặt da của người đó, trông có vẻ giống như mụn mủ. Tuy nhiên, sau khi Con Tắm Vàng được hình thành, nó sẽ rời khỏi da, và làn da cũng sẽ được khôi phục về trạng thái ban đầu."
Tang Hưng chợt bừng tỉnh: "Vậy cô gái kia thật sự là người mà chúng ta đang tìm kiếm sao?"
Tang Huy suy nghĩ một lúc rồi mới thấp giọng nói: "Này anh, tôi có thể xác nhận điều này một chút được không?"
Lâm Mạc Huy xua tay: "Cứ tự nhiên."
Tang Huy nói với Ngọc Mạn một cách cung kính: "Phải đắc tôi rồi."
Nói xong, anh ta hít một hơi thật sâu, ngay lập tức sắc mặt của anh ta đỏ bừng lên.
Tang Hưng kinh hô: "Anh, anh muốn dùng Bổn Mạng Cổ sao?"
Tang Huy không nói gì. Miệng của anh ta gầm nhẹ hai tiếng, sau đó anh ta mở miệng rồi phun ramột con bọ cạp màu đỏ dài tầm nửa mét
Đây chính là Bổn Mạng Cổ của Tang Huy. một loại cổ trùng quan trọng nhất của tộc người cổ ở Miêu Cương, từ khi sinh ra nó đã được trồng trong cơ thể của con người.
Loại Bổn Mạng Cổ này có sức mạnh vô cùng khủng khiếp nhưng khi sử dụng nó cũng có thể gây nguy hiểm không hề nhỏ đối với cơ thể của con người.
Lúc trước, khi Lâm Mạc Huy đối phó với Sandro, đó cũng là lần cuối cùng mà anh phải liều mạng sử dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167526/chuong-710.html