*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Ngọc liếc mắt nhìn Lâm Mạc Huy, nhíu mày: "Anh là ai? Anh là cái thả gì, ai cho anh nói chuyện ở đây?"
Phương Như Thiền nhanh chóng nói, "Lâm Ngọc, không được vô lễ " "Đây là chồng của chị gái Thanh Mây của con, cũng là anh rể của con, chủ nhiệm Lâm Mạc Huy!"
Lâm Ngọc cong mỗi khinh thường: "Hừm, mẹ đừng nhắc chị Thanh Mây nào với tôi, chúng tôi không quen. "Chuyện của gia đình tôi, không đến lượt anh quản!" "Còn nữa, sao tôi lại không quan tâm bà ấy chứ?" "Hôm qua tôi đến thăm bà ấy, sáng nay tôi cũng vào thăm bà ấy" "Còn nữa, đi học không cần tiền sao?" "Tôi không cần ăn sao? Mặc kệ tôi chết đói à?" "Mẹ, hay là tôi bỏ học luôn nhé?"
Phương Như Thiến đỏ bừng mặt giận dữ: "Con. Con bé này, sao con lại như thế này?"
Lâm Ngọc tức giận nói: "Tôi làm sao chứ?" "Tôi nói gì sai à?" "Đi học không tốn tiền à?" "Mẹ muốn tôi bỏ học hay không, mẹ nói thẳng đi, bây giờ tôi sẽ ra ngoài đi làm,k không xin bà một xu nào nữa, được chưa?"
Phương Như Thiến: "Mẹ mẹ..."
Phương Như Nguyệt thở dài, từ trong túi móc ra một ít tiền: "Thôi vậy, bác đưa cháu tiền, cháu tiêu trước đi
Lâm Ngọc cầm tiền rồi nhìn chăm chăm: "Chỉ có một triệu? Sao đủ được chứ?" "Từng này tôi ăn còn không no!" "Mẹ không có tiền thì đừng giả bộ hào phóng ở đây nữa!" "Tôi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167385/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.