Một đám người lập tức chạy tới, vậy Phương Như Nguyệt vào giữa.
Phương Như Nguyệt hoang mang: “Mấy người... Mấy người đang làm gì vậy hả?" “Cải mô-tơ này không phải do tôi mua
Ngô Phi Điệp lớn tiếng nói: "Bác cả, rõ ràng là bác trả tiền mua, sao có thể nói là không phải bác mua chứ?" "Hừ, mấy cái người giàu có này đúng là không biết xấu hổ! “Tài sản lên tới vài nghìn tỷ mà gặp vấn đề gì là cứ nghĩ cách để trốn tránh trách nhiệm!” “Bà không thể suy nghĩ cho người khác một chút được à? Con gái người ta chết rồi mà bà cũng không thông cảm chút nào sao?"
Dứt lời, mắt đám người kia lập tức sáng lên.
Bọn họ không quan tâm mô-tơ của ai, cũng không quan tâm ai lái nó, mà điều quan trọng nhất là Phương Như Nguyệt có vài nghìn tỷ
Gây ầm ĩ như thể không phải là để bồi thường sao! Thế thì cứ tìm người có tiền mà đòi bồi thường thôi! Vì thế, đám người này lập tức vây Phương Như Nguyệt lại, ầm ĩ đòi bà ta bồi thường.
Phương Như Nguyệt gắng hết sức khuyên nhủ, nói chuyện này không liên quan tới mình nhưng đám người này chẳng thèm quan tâm.
Đám người này ngang ngược giữ bà ta lại ở đây, cho dù nói thế nào thì vẫn cứ đòi bà ta bồi thường. Phương Như Nguyệt tức sắp chết rồi, bà ta thực sự không thể làm gì, chỉ đành gọi điện thoại cho Kiến Đình, bảo cậu ta tới giúp mình xử lý chuyện này. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Mười lăm phút sau, Kiến Đình và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167311/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.