Nghe câu đó, cả người Phương Như Nguyệt choáng váng, suýt chút nữa ngất đi. “Cháu nói Peter, chính... chính là vị hôn phu của cháu sao?” "Ba mươi năm tỷ kia của cháu, đưa cho cậu ta rồi?" Phương Như Nguyệt vội vàng hét lên.
Ngô Phi Điệp máy móc gật đầu
Phương Như Nguyệt lập tức nhảy dựng lên: "Phi Điệp, cháu sao cháu lại ngu ngốc như thế?" “Bác đã nói với cháu rồi, cậu ta lừa gạt người khác, để cháu cẩn thận một chút, sao cháu lại còn chuyển tiền cho cậu ta?” “Trên đời này không có bữa trưa nào miễn phí, cơ hội tốt như thế, làm sao có thể rơi thẳng xuống đầu cháu được?" “Ba mươi năm tỷ đó, cứ như vậy bị người khác lừa mất, cháu nói gì phải làm thế nào bây giờ?”
Ngô Phi Điệp lập tức khóc lên: "Bác cả, cháu... Cháu biết sai rồi.” “Cháu có lỗi với bác cháu không muốn sống nữa, để cho cháu chết đi."
Nói xong Ngô Phi Điệp chạy thẳng về phía cửa sổ.
Phương Như Nguyệt vội vàng ngăn cô ta lại: "Phi Điệp, cháu đừng làm chuyện dại dột “Trước tiên cháu bình tĩnh lại đã
Cũng không dễ để càn Ngô Phi Điệp lại, sau đó chính Phương Như Nguyệt cũng cả người đầy mồ hôi.
Cả người bà ta run rẩy, đấy là ba mươi năm tỷ đó.
Không có số tiền kia, bà ta ăn nói thế nào với người nhà? Mặc dù bây giờ trong nhà cũng có tiền, ba mươi năm tỷ cũng không tính là bao.
Nhưng nếu như để cho Hứa Đình Hùng biết bà ta đưa số tiền đó cho Ngô Phi Điệp, Hứa Đình Hùng chắn sẽ đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167297/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.