Hứa Thanh Tuyết có chút bất mãn, sau khi tiến Phương Như Nguyệt đi, cô ta lập tức lo lắng hỏi: "Hoàng Kiến Đình, anh điện rồi sao?" "Mẹ nói muốn mười triệu tệ anh liền đưa, còn không hỏi mẹ định làm gì sao?"
Hoàng Kiến Đình chế nhạo: "Thanh Tuyết, em quan tâm mẹ lấy làm gì?" "Anh còn thấy mẹ mượn quả ít ý
Hứa Thanh Tuyết ngẩn ra: "Anh... có ý gì?" Hoàng Kiến Đình liếc nhìn cô ta một cái "Em nói xem có ý gi?"
Trong khoảng thời gian này, hai người chúng ta đã nuốt quá nhiều tiền của công ty xây dựng. Em cho rằng sau này Lâm Mạc Huy sẽ không kiểm tra tài khoản sao?" "Một khi anh ta đi kiểm tra các tài khoản, làm thế nào chúng ta có thể giải thích về việc đó?"
Hứa Thanh Tuyết cong môi: "Hừ, chúng ta còn sợ anh ta sao?" "Anh ta chỉ là con rể. Trong gia tộc này có chỗ cho anh ta nói sao?" "Công ty xây dựng cũng là xí nghiệp của nhà họ Hứa, dù có nuốt bao nhiêu tiền cũng không đến lượt anh ta lo liệu
Hoàng Kiến Đình gật đầu: "Em nói đúng" "Nhưng câu hỏi đặt ra là nếu cha mẹ cứ hỏi thì chúng ta trả lời như thế nào?"
Hứa Thanh Tuyết cứng họng, cau mày nói: "Vậy anh đang muốn nói cái gì?"
Hoàng Kiến Đình cười nói: "Mấy ngày trước, anh mua cho bố một chiếc xe mới, Rolls Royce." "Còn nữa, đồng hồ của bố, anh cũng mua cho bố cái mới, hơn một triệu tế "Anh còn mua một món đồ trang sức khác cho mẹ, có giá hơn bảy trăm nghìn nhân dân tệ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167296/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.