Hứa Đình Hùng cũng thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Chuyện lớn như vậy, cần tiền tỉ.
Kết quả, nhà các người lại chỉ đưa ra có bảy mươi triệu? Một chút thành ý cũng không có
Mặc dù nói là thiếu bao nhiêu chúng tôi bù, nhưng bù thế này thì cũng quả lắm rồi, có khác gì là nhà chúng tôi trả tất hay không?
Nói thật, lần này, mấy người nhà họ Hứa lại được thay đổi
Tam quan thêm một lần.
Trình độ vô sỉ của mấy người nhà họ Ngô này vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ.
Phương Như Linh mặt đầy vẻ không biết làm sao. "Thanh
Mây, không phải dì Hai không muốn ra tiền, nhưng, thật sự là nhà không có tiền. "Chúng tôi mới mua nhà, tiền đều ở trong căn nhà đó hết" "Lần này trở về nước, phải làm không ít chuyện, lại tiêu một số lớn." "Bảy mươi triệu này là nhà tích cóp còn được. "Cho các người, tháng này, nhà dì... Nhà dì e là cơm cũng không có mà ăn nữa!"
Hứa Thanh Mây nhức đầu một trận, cũng không phải là tham gia chương trình thiện nguyện, dì kể khổ làm gì? Con gái, con trai dì mỗi ngày ở bên ngoài chơi bời trác táng, dáng vẻ không giống như là không có tiền. "Dì Hai, dì... dì bỏ ra cũng quá ít rồi!" Hứa Thanh Mây bất đắc dĩ nói.
Ngô Phi Điệp vội la lên: "Chị, chúng tôi nếu thật sự có tiền, sẽ không lấy ra sao?" "Chúng tôi. Chúng tôi quả thực không có tiền "Dì, dì không thể gương mặt nhìn cả nhà cháu ra ngoài xin cơm ăn chứ?"
Phương Như Nguyệt vội vàng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167230/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.