Hoàng Kiến Đình với Hứa Thanh Tuyết bị kẹp chặt trong xe, hai người bị kéo thẳng đến một nhà máy bỏ hoang ngoài ngoại ô.
Có một người đàn ông đang đứng ở cửa nhà máy.
Sau khi thấy người đàn ông này, sắc mặt của Hoàng Kiến Đình thay đổi rõ rệt.
Bởi vì, người đàn ông này chính là vệ sĩ bên cạnh Tổng giám đốc Vương tối hôm qua.
Nói cách khác, Tổng giám đốc Vương bắt họ tới đây hay sao?
Nhưng tại sao vậy?
Mình là làm việc thay Tổng giám đốc Vương, sao ông ta lại đối xử như vậy với mình?
Khi một người đàn ông đi ngang qua, Hoàng Kiến Đình vội vàng chặn lại: "Anh gì đó, anh gì đó, các anh có phải bắt nhầm người rồi không?" "Có bắt sai người không vậy?" "Tôi là Hoàng Kiến Đình mà, chúng tôi... Chúng tôi mới gặp Tổng giám đốc Vương tối qua." "Chúng ta làm việc cho Tổng giám đốc Vương, anh không nhớ tôi sao?"
Người đàn ông cười giễu cợt: "Nhớ chứ!" "Người muốn bắt chính là cậu, nếu không nhớ, sao có thể bắt được chứ?"
Hoàng Kiến Đình bối rối, bắt mình thật à? "Đại ca, tại... tại sao thế?" "Chúng tôi làm việc giúp Tổng giám đốc Vương, các anh bắt bọn tôi làm gì?" Hứa Thanh Tuyết gấp gáp hỏi.
Đàn ông cười chế nhạo: "Đồ ngu, như cô cậu thì không gọi là làm việc giúp Tổng giám đốc Vương, mà nên gọi cô cậu bị Tổng giám đốc Vương lợi dụng!" "Cô cậu nghĩ Tổng giám đốc Vương muốn chia cho cô cậu mấy trăm tỷ thật à?" "Cô cậu nghĩ Tổng giám đốc Vương sẽ giao công ty dược phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167189/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.