Nghe những gì Lâm Chiêu nói, đám người Hoàng Vĩnh Văn ở đằng xa cười phá lên ha hả.
Vốn dĩ bọn họ lo lắng rằng Lâm Chiêu sẽ giúp đỡ Lâm Mạc Huy.
Nhưng bây giờ xem ra Lâm Chiêu cũng coi thường Lâm Mạc Huy như thế, vậy thì bọn họ còn sợ cái gì nữa? "Trai bao, không đến nỗi liều mạng như vậy chứ? Bám váy đàn bà không tốt sao?" "Đàn anh Lý, xin nhẹ tay một chút, tuyệt đối đừng tát vào mặt anh ta, anh ta kiếm sống dựa vào khuôn mặt đấy!" "Ha ha ha..."
Trong lúc mọi người đang cười ầm lên, Lâm Mạc Huy đứng trước mặt Lý Nhược Vũ.
Hạ Vũ Tuyết sốt ruột đến nỗi đi đi lại lại xung quanh loạn xạ: "Lâm Mạc Huy, anh không nên đánh với anh ta." "Không chỉ là một cái kim cương chử, một pháp khí có tính chất cứng rắn của kim cương, có thể cắt mọi vật thể khác mà không vật thể nào cắt được nó, đồng thời, nó có thêm sức mạnh vô địch của sấm sét thôi hay sao. Do vậy, nó là biểu tượng cho tinh thần kiên định và uy lực tâm linh, chốc nữa tôi sẽ giúp anh mua lại, có phải tìm trên khắp cả nước thì tôi cũng sẽ giúp anh tìm!" "Anh đừng nghe những lời bọn họ, những người này cố ý kích động anh thôi!"
Lâm Mạc Huy vung tay với cô ấy, bình tĩnh nhìn Lý Nhược Vũ: "Khuyên anh một câu, kiềm hãm ba phần sức lực lại!"
Sắc mặt của Lý Nhược Vũ trở nên lạnh lùng, thái độ này của Lâm Mạc Huy khiến cho anh ta cảm thấy mình bị coi thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167167/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.