*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai mắt Hứa Đình Hùng sáng lên: “Cách này hay đấy."
"Là một nghìn tỷ đó!"
"Nếu để những cổ đông khác biết chuyện, chắc chắn bọn họ sẽ làm ầm lên.”
"Đến lúc ấy, họ nhất định sẽ tổng Lâm Mạc Huy vào tù."
"Chúng ta chỉ cần để mắt tới Thanh Mây, không để nó tham gia vào chuyện này là được."
"Đợi đến lúc Lâm Mạc Huy phải vào ngồi tù thì nó có muốn bán cổ phần cũng không kịp nữa."
Hoàng Kiến Đình khẽ cười gật đầu:
"Chính là như vậy."
"Bố à, bố thấy thế nào?"
Hứa Thanh Tuyết vỗ tay tiếp lời: "Bố, con thấy chủ ý này của chồng con rất hay."
"Vừa có thể giải quyết được tên họ Lâm đó một cách nhanh gọn, vừa có thể bảo vệ được tài sản của nhà chúng ta, một mũi tên trúng hai đích!"
Hứa Đình Hùng gật đầu hài lòng: "Bố thấy không tồi, ý bà thế nào?" Phương Như Nguyệt hơi do dự: "Cái này... Cái này có phải là hơi thất đức rồi không?”
"Lâm Mạc Huy đã hứa sẽ giúp chúng ta xử lý chuyện này, chúng ta lại đối xử với nó như vậy, có phần..."
Hứa Thanh Tuyết lập tức chen vào: "Mẹ, mẹ lại hồ đồ rồi."
"Tên Lâm Mạc Huy đó vốn dĩ không phải thứ tốt đẹp gì."
"Anh ta lừa dối chị con, âm mưu chiếm đoạt tài sản của nhà chúng ta. Anh ta chính là một tên cặn bã!"
"Loại người này nên bị tống vào tù mới phải."
"Mẹ cần gì phải nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167128/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.