*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời gian ba ngày trôi đi nhanh chóng.
Sáng nay, Hứa Thanh Tuyết và Hoàng Kiến Đình dậy từ rất sớm, mặc bộ quần áo đẹp nhất và trang điểm thật lộng lẫy.
Phía bên kia, Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt cũng ăn mặc hết sức chỉnh tề.
Hôm nay là ngày cắt băng khánh thành, họ đã sắp xếp ổn thỏa, chuẩn bị đi tham gia lễ khánh thành.
Ăn sáng xong, bốn người ngồi đợi trong ô tô.
Nhưng mong ngóng mãi mà vẫn không thấy cậu Phương gọi điện thoại.
“Sao vẫn chưa thông báo cho chúng ta nhỉ?
“Còn không gọi là quá giờ mất đấy."
“Kiến Đình, hay là con gọi điện hỏi thử xem sao?”
Phương Như Nguyệt hối hả giục giã.
Hoàng Kiến Đình cũng lo lắng, anh ta ấn gọi số của cậu Phương.
Nhưng phía đầu bên kia không ai bắt máy.
Anh ta bỗng thót tim.
“Sao thế?”
Phương Như Nguyệt vội hỏi.
Hoàng Kiến Đình lúng túng: "Không... không nghe máy."
Phương Như Nguyệt sốt sắng: “Sao lại không nghe máy?
“Kiến Đình, liệu... liệu con có nhầm không?"
“Có đúng người ta là cậu chủ nhà họ Phương không?”
Hoàng Kiến Đình vội đáp: “Mẹ, chắc chắn không nhầm được.
“Đúng là cậu chủ nhà họ Phương mà, con từng thấy ảnh của anh ta."
“Vả lại, người này là người thừa kế của nhà họ Phương, ảnh của anh ta còn đăng cả trên báo, không nhầm được.”
Phương Như Nguyệt thấy an tâm hơn một chút: “Thế... thế sao lại không nghe máy?"
Hoàng Kiến Đình gãi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167122/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.