*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hứa Thanh Mây với Hứa Thanh Tuyết tranh luận một hồi, Hứa Đình Hùng đột nhiên đập bàn một cái, tức giận nói: “Ngậm miệng hết lại cho bố!”
“Thanh Mây, bố cũng không làm khó con nữa.”
“Chúng ta cũng không cần mấy nghìn tỷ nữa, con chỉ cần rót cho hiệu thuốc hơn một nghìn tỷ là được rồi.”
Sắc mặt Hứa Thanh Mây biến đổi, hơn một nghìn tỷ, đây cũng là điều không thể.
Hứa Thanh Tuyết bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ: “Bố, bố quá dung túng chị ấy rồi.”
“Chị ấy khó khăn gì chứ?”
“Chị ấy là chủ tịch của công ty, vốn của công ty lưu động như thế nào, không phải chị ấy nói là được sao?”
“Dựa vào cái gì mà công ty dược liệu của người ngoài còn có thể có mấy nghìn tỷ, mà hiệu thuốc của chúng ta lại chỉ cho hơn một nghìn tỷ chứ?”
Hứa Đình Hùng khoát tay: "Công ty muốn phát triển, chung quy cũng không thể đem toàn bộ tài chính đều rót vào hiệu thuốc của chúng ta, vậy thì tổng công ty phải làm sao?”
"Hơn một nghìn tỷ không ảnh hưởng đến sự phát triển của công ty, cũng sẽ không làm khó chị gái con
Hứa Thanh Tuyết gật đầu, liếc về phía Hứa Thanh Mây: “Chị, nghe thấy chưa?”
“Bố mẹ vì chị mà cân nhắc nhiều như vậy, chị lại vì bố mẹ làm được bao nhiêu?”
“Hơn một nghìn tỷ này, nếu như chị không lấy ra đây thì chị không xứng làm người!”
Hứa Thanh Mây vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167116/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.