*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Mạc Huy cạn lời, đường về não của Hứa Đình Hùng này cũng thật mới lạ.
Hứa Thanh Mây cả giận nói: "Bố, bố có thể nói chút đạo lý hay không hả?”
“Ai có ý đồ gì với công ty nhà họ Hứa chúng ta?”
“Lâm Mạc Huy không phải cũng là người nhà chúng ta sao?”
Hứa Đình Hùng tức giận nói: “Cậu ta mà là người nhà chúng ta cái gì chứ?”
“Cậu ta mang họ Hứa sao?”
“Cậu ta với nhà chúng ta có chút quan hệ nào sao?”
“Cậu ta chẳng qua chỉ là một đứa con rể đến ở rể thôi, con còn thật sự coi cậu ta là người nhà mình sao?”
Hứa Thanh Mây sửng sốt, vội vàng nói: “Bố, sao... sao bố lại có thể nói như vậy chứ?"
“Con rể đến ở rể thì làm sao chứ?”
“Anh ấy có chỗ nào không tốt với nhà chúng ta sao?”
“Anh ấy đối xử với mọi người có chỗ nào không tốt sao?”
“Căn nhà mà bố ở từ đâu mà có chứ?”
“Lúc công ty dược liệu xảy ra chuyện là ai cố gắng xoay chuyển tình thế giải quyết vấn đề chứ?"
“Lúc công ty nhà chúng ta thiếu chút nữa là đi đời là ai giúp đỡ xử lý chứ?”
Một tràng này khiến cho Hứa Đình Hùng nhất thời mất hết vốn từ, hoàn toàn không thể trả lời lại được.
Phương Như Nguyệt trầm giọng nói: “Mấy chuyện này đều đã qua rồi con còn nhắc đến làm gì chứ?”
“Không sao, Lâm Mạc Huy thật là đã làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167115/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.