"Cái gì?"
Niên hét lên kinh ngạc và thay đổi sắc mặt.
Lúc này còn có ai đến chứ?
Bản Ngọc Lân lập tức bừng tỉnh: “Có bao nhiêu
người đến?"
“Họ nói đến làm cái gì cơ?"
“Niên, cậu có phải đã đụng vào nhân vật lớn nào ở bên ngoài không, bây giờ người ta đến trả thù đây ha?"
Niên hoang mang nhìn về phía Lâm Mạc Huy và Đặng Tiến Quân: "Có khi nào có khi nào là chồng của Vương Kim Linh không?"
Chủ Đinh lập tức chạy đến: “Không phải chứ?"
"Con chủ vừa nãy có nói tên đầu trọc đó chỉ là loại côn đồ vô lại, làm gì có bản lĩnh như thế chứ?"
“Mọi người đừng lo lắng, tôi đi ra xem trước đã Bản Ngọc Lân cười lạnh lùng nói: “Chú Định, cháukhuyên chủ tốt nhất đừng nên những tay vào chuyển này"
“Nói không chừng là Niên đã dụng phải nhân vật lớn nào đầy nên người ta tìm đến trả thù đấy"
"Chuyện này liên quan gì đến chủ mà chủ phải chạy đi xem"
“Chủ đừng nghĩ mình có chút máu mặt trong làng
thì hay lắm."
“Nếu thật sự gặp phải nhân vật lớn thì một ngón
tay cũng có thể búng chết chủ đấy!”
Thường ngày Bản Ngọc Lân đứng trước mặt người thân đều rất kiêu ngạo hống hách, thích ra vẻ ta đây.
Hôm nay lẽ ra anh ta muốn ra oai một chút, nào ngờ lại bị Lâm Mạc Huy dạy dỗ cho một trận nên đã ôm hận trong lòng từ lâu.
Vì vậy bây giờ thấy có nhiều đến tìm Niên nên anh ta cảm thấy rất vui.
Anh ta chỉ muốn đám người đó dạy dỗ cả Lâm Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167104/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.