*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đặng Tiến Quân thận trọng nói: "Chú Thụ, chủ quen biết bố cháu sao?"
Vương Đạt Thụ sửng sốt, nói vậy là ý gì?
Không biết bố của cậu thì cậu đến tìm tôi làm chi?
Chẳng lẽ đây là đứa con nào đó của bạn gái cũ năm xưa?
Trời đất, cảnh tượng lúc này thật đáng xấu hổ.
Do dự một lúc, Vương Đạt Thụ vẫn nhanh chóng cứu vãn tình hình: "Cái này, thế...mẹ cháu bây giờ thế nào rồi?"
Đặng Tiến Quân lúc này càng bối rối hơn, biết cả bố lẫn mẹ của anh cơ đấy?
"Chú Thụ, chú còn biết cả mẹ cháu sao?"
Đặng Tiến Quân nói một cách kỳ lạ. Tình huống hoàn toàn xấu hổ.
Vương Đạt Thụ sững sờ, tôi không biết bố, không biết mẹ cậu, thế thì tôi phải biết ai? Ông nội cậu chắc?
Sau một lúc im lặng, Vương Đạt Thụ không nhịn được cất tiếng: "Giám đốc Quân, vậy...vậy cậu tới nhà tôi để làm gì thế?"
Đặng Tiến Quân nhanh chóng nói: "Ôi, ngại quá, cháu quên nói với chú."
"Cháu là bạn của Niên."
"Ngày mai không phải Niên đã kết hôn rồi sao, cháu nghĩ trong nhà chắc sẽ rất bận rộn nên mới tới giúp."
"Với cả, chú Thụ, có phải Lâm Mạc Huy và Niên đã tới đây rồi đúng không?"
"Sao cháu đi vào không nhìn thấy bọn họ?"
Những lời này khiến mọi người trong phòng đều chìm vào im lặng, Vương Đạt Thụ và những người khác hoàn toàn ngơ ngác.
Sau một hồi im ắng, Vương Kim Linh không nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167100/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.