*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vẻ mặt Vương Đạt Thụ không giấu được sự đắc ý: "Ai chà, giá cả khó đoán mà."
"Các cậu cũng biết đấy, con người tôi rất hay nói nghĩa khí."
"Khi còn đi học, rồi đi lính, quen biết bao nhiêu là bạn bè.
"Bây giờ rất nhiều người đều là các nhân vật tiếng tăm tầm cỡ rồi."
"Tôi chỉ khiêm tốn không muốn nhắc tới họ mà thôi. Giờ xem ra, những người bạn cũ này muốn quên tôi cũng khó!"
"Thôi, không nói lung tung nữa, mấy đứa thu dọn một chút đi!"
"Quét tước nhà cửa, lấy lá trà bảo bối của bố ra!"
Vương Đạt Thụ hào hứng chỉ huy, hai đứa con trai và Vương Kim Linh bắt đầu bận rộn.
Chuyện này liên quan đến tiền đồ tương lai của bọn họ, nên người nào người nấy đều hết lòng ra sức.
Vương Kim Linh kiêu ngạo nói với Lâm Mạc Huy: "Hai người các cậu, còn không mau cút ra ngoài."
"Không nghe thấy nhà tôi sắp có khách tới thăm à?"
"Hay định giở trò trước mắt khách khứa nhà tôi sao?"
"Đừng trách tôi không nhắc nhở trước, người này không dễ cho các cậu đắc tội như vậy đâu."
"Láo nháo trước mặt người quyền cao chức trọng như này, chỉ gãy cái tay cái chân thôi thì quá đơn giản."
"Làm không tốt, cẩn thận hai cái mạng nhỏ của các người cũng phải để lại chốn này!"
Vương Kim Tuấn bước đến gần mẹ, vẻ mặt tối sầm nói: "Mẹ, trước tiên hãy đưa Kim Liên trở về phòng."
"Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167099/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.