*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tại nhà họ Hứa, Hứa Đình Hùng cùng Phương Như Nguyệt đang vô cùng lo lắng đi đi lại lại ngoài phòng khách.
“Ông xem đứa trẻ này xem, mới chỉ nói nó vài câu mà sao đã nổi nóng lên, còn không thèm nghe điện thoại nữa chứ?"
"Đình Hùng, chắc không xảy ra chuyện gì đó chứ?"
Phương Như Nguyệt sốt sắng nói, bà ta đã gọi cho Hứa Thanh Tuyết mười mấy cuộc nhưng vẫn không có người nghe máy.
Hứa Đình Hùng sắc mặt khó chịu nói: “Mặc kệ nó!"
"Tôi là bố nó rồi mắng nó có vài câu thì đã làm sao?"
"Còn muốn tranh hơn thua với tôi nữa chứ?"
Phương Như Nguyệt tức giận liếc ông ta: “Ông bớt nói vài câu đi."
"Suốt ngày cứ đấu đá với con cái gì không biết?"
"Mấy mươi tuổi đầu rồi, ông không nhường nó được à!”
“Thôi tôi chả thèm nói với ông nữa.”
"Thanh Mây, lát nữa con lái xe đưa mẹ đến nhà Thanh Tuyết xem thế nào!"
Hứa Thanh Mây lắc đầu: “Mẹ à, con còn ở đây đợi tin của Mạc Huy nữa." “Đợi bên Mạc Huy kết thúc rồi
chúng ta qua đó có được không mẹ?” Phương Như Nguyệt bực lên: “Đợi gì mà đợi?”
"Rõ ràng biết được kết quả ra sao còn đợi chờ cái gì nữa?”
“Mẹ nói thẳng cho con kết quả, Lâm Mạc Huy thua chắc rồi.”
“Còn nữa, lần này nó thua mất chục tỷ có thể sống sót mà quay về hay không thì còn đang khó nói đấy!”
“Con đừng có đợi nữa!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1167013/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.