Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt lập tức nhíu mày lại. Tuy hai người hơi ham tiền, nhưng vẫn rất yêu chiều con mình.
Hai người không hề do dự chút nào khi người ngoài phải đi tù.
Nhưng nếu phải nhìn đứa nhỏ nhà mình bị bắt ngồi tù, hai người bọn họ thật sự không nỡ.
Phương Như Nguyệt vội la lên: "Không còn cách nào khác sao? Hoàng Kiến Đình, một mình con gánh vác chuyện này không được hả?"
Hoàng Kiến Đình thả tay ra: "Mẹ, con thật sự muốn một mình gánh lấy chuyện này, nhưng chúng ta cần phải dự phòng mọi tình huống có thể xảy ra mới được. Nếu người ta thật sự truy cứu trách nhiệm, Thanh Tuyết sẽ gặp nguy hiểm thật đó." "Hấy, sớm biết mọi việc sẽ thành ra như vậy, lúc trước cứ để một mình con cầm vòng ngọc đem bản thôi, Bây giờ mọi chuyện đã xong xuôi, hơn nữa Thanh Tuyết cũng bị lôi vào, người làm chống như con đây đúng là vô dụng quá di mà!"
Hửa Thanh Mây đứng ở bên cạnh cảm thấy vô cùng ghê tom.
Cô ta đã nhìn thấu roi, Hoàng Kien Đình không hề muốn ngồi tù, càng không muốn gánh lấy trách nhiệm của việc lần này.
Những lời vừa nãy chỉ là lấy cớ mà thôi.
Cậu ta muốn kéo Hứa Thanh Tuyết xuống nước, để Hửa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt từ bỏ suy nghĩ đó.
Thế mà cậu ta còn làm như mình vô cùng bất đắc dĩ vậy, nói toạc ra chính là làm kỹ nữ còn muốn lập đến thờ chữ trinh đó.
Vấn đề là Hửa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt không có nhìn ra chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1166970/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.