Hoàng Kien Đình có chút chần chừ, đây là nhà họ Triệu đó!
Bà cụ Triệu ở thành phố Hài Tân có danh tiếng rất cao, đánh nhà họ Triệu, có mấy cái mạng cũng không đủ chết!
Hứa Đình Hùng khoát tay: "Thanh Tuyết, con đừng nói lời ngốc nghếch như vậy!" "Đánh nhà họ Triệu? Con chê mạng mình dài quá rồi đúng không?" "Chúng ta cũng đừng động tay với bọn họ, chúng ta chỉ nói lý lẽ!" "Số tiền đó, Lâm Mạc Huy chi có thể xử lý ba mươi lăm tỷ, hơn một nghin tỷ còn lại, cậu ta không có tư cách xử lý." “Số tiền này, bà ta phải trả cho chúng ta!" "Không trả, chúng ta sẽ làm theo thủ tục của pháp luật. Hừ, nhà họ Triệu đó có the lực hon nua cũng không thể coi trời bằng vung được."
Phương Như Nguyệt gật đầu lia lia: "Bố con nói rất đúng, dùng thủ đoạn của pháp luật để bảo vệ quyền lợi của chúng ta."
Hoàng Kiến Đình cũng cười: “Bố nói không sai." "Nhà họ Triệu là gia tộc lớn, thứ coi trọng nhất chính là thể diện." "Bọn họ cũng không ngốc, biết rằng làm loạn lên đến tòa án chắc chắn sẽ thua." "Vậy nên con đoán, chúng ta qua đó hù dọa vài câu, bọn họ nhất định sẽ ngoan ngoãn trả tiền lại.”
Phương Như Nguyệt vui mừng: "Vậy còn chờ gì nữa, mau đi tìm bọn họ!"
Mấy người bọn họ vừa muốn ra cửa thì Hứa Thanh Mây đang mặt mày xám ngắt bên cạnh đột nhiên vỗ bàn: “Các người dám đi nhà họ Triệu thì tôi cũng sẽ dám nói cho nhà họ biết rốt cuộc là ai đã bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-nhan-cua-than-y-than-y-tai-the/1166969/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.