Công việc hôm sau lại khác ngày đầu tiên, Mai Truyền Kỳ không cần mài năng lượng thạch, đổi lại đến giúp việc trong phòng tinh luyện.
Công việc vô cùng đơn giản, chỉ cần mang năng lượng thật đã được mài tốt vận chuyển đến kho dự trữ của phòng tinh luyện là được, kỳ thực loại việc chân tay này nếu dùng người máy chắc chắn có thể hoàn thành nhanh hơn.
Đáng tiếc, người máy dù sao cũng là máy móc, không giống nhân loại có trí khôn, làm sao có thể khống chế được lực đạo.
Năng lượng thạch sau khi dùng sa bố mài tầng đá bên ngoài, sẽ trở nên vô cùng dễ vỡ, chỉ cần thoáng dùng chút lực, liền phá hư tầng ngoài của năng lượng thạch, khiến năng lượng bên trong rò rỉ ra.
Mai Truyền Kỳ vận chuyển năng lượng thạch từ trên xe xuống, xác định trong phòng tinh luyện không có Thượng Quan công tử, rồi lại bắt đầu nhỏ giọng niệm: “Ta là nhân loại.”
Bất quá, trông tình huống không có người trông coi, cậu mới làm như vậy.
Người đi ngang qua cậu chỉ nghe được âm thanh hỗn tạp, cũng kỳ quái liếc nhìn, nhưng không hiểu cậu đang nói gì, thậm chí còn có người xem cậu như tên thần kinh.
Nếu như không phải con người, chẳng lẽ còn là yêu quái sao?
Mai Truyền Kỳ thấy những tạp công không phản ứng, đành đổi giọng gọi “Vương bát”.
Một tạp công đi ngang qua cậu nhíu mày, cho là cậu đang mắng người, trợn mắt giận dữ nhìn, thấy cậu vẫn đang chuyên tâm vận chuyển, cho là cậu đang phát tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-phu-nhan/3250634/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.