Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306
Chương sau
Ti Kiếm Đường lúc thấy Mai Truyền Kỳ bị người khác giội nước bẩn lên người, liền sững sờ tại chỗ. Mãi đến lúc nghe thấy Phong Tĩnh Đằng lo lắng lên tiếng, hắn mới lấy lại tinh thần, liền thấy một nhóm người cầm gậy cầm đá hung hăng đi tới. Ti Kiếm Đường cả kinh, lập tức muốn xông ra kéo Mai Truyền Kỳ vào Nhất Hào Công Quán. Nhưng khi vừa bước ra, cánh tay liền bị kéo về: “Đường, đừng ra ngoài, bên ngoài rất nguy hiểm.” Phỉ Cẩm một bên kéo một bên khuyên Ti Kiếm Đường, còn quát người phục vụ đứng ở cửa: “Các ngươi đứng ngây đó làm gì? Còn không mau đóng cửa lại, có phải muốn người bên ngoài tràn vào đây đập phá đồ đạc không.” Bốn tên phục vụ lấy lại tinh thần, nhanh chóng đóng cửa lại. Phỉ Cẩm thấy Mai Truyền Kỳ chật vật đứng bên ngoài, khóe miệng khẽ cười mỉa. Ti Kiếm Đường thấy đám người chung quanh ngày càng vây nhiều, Mai Truyền Kỳ lại bị chặn ngoài cửa. Hắn tức giận bỏ tay Phỉ Cẩm, phẫn nộ quát bốn tên phục vụ: “Các ngươi nếu không mở cửa, có tin là ngày mai ta sẽ khiến nơi này không thể tiếp tục mở nữa không?” Bốn tên phục vụ ngẩn người. Rất nhanh bọn họ nhận ra Ti Kiếm Đường chính là nghiên cứu viên đã rời khỏi tinh cầu cách đây tám năm. “Đường…” Phỉ Cẩm vừa gọi, Ti Kiếm Đường bỗng xoay người, cả giận nói: “Ngươi câm miệng cho ta.” Hắn quay người lại, thấy người phục vụ vẫn không có hành động gì, tiếp tục quát lớn: “Mở cửa ra cho ta.” Bốn tên phục vụ bị hắn nhìn cho hoảng sợ, vội mở một cánh cửa để Phong Tĩnh Đằng và Mai Truyền Kỳ đi vào, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại, ngăn cản đám người hung hăng kia bên ngoài. Phỉ Cẩm trầm mặt. Ti Kiếm Đường bước nhanh tới: “Truyền Kỳ, cậu không sao chứ?” “Không có chuyện gì.” Mai Truyền Kỳ xóa vết máu trên trán. Mới vừa nãy bị người ném đá trúng đầu, có chút choáng váng mà thôi. Ti Kiếm Đường lúc này mới chú ý tới trên trán của cậu bị người ta ném đá trúng: “Trán cậu chảy máu kìa.” Hắn nhanh chóng lấy cái khăn lụa thường ngày trong túi cho Mai Truyền Kỳ cầm máu, ai ngờ vừa mới đưa tay, khăn lụa lại bị người khác cướp đi. Phong Tĩnh Đằng cầm khăn lụa che trán Mai Truyền Kỳ, đôi mắt oai lệ đảo xung quanh, chú ý tới những ánh mắt bất thiện ném qua. Anh trầm mặt, đè giọng nói: “Chúng ta không thể ở đây lâu được.” Mai Truyền Kỳ cũng chú ý tới khách nhân trong quán và những nhân viên phục vụ nơi này mang vẻ phẫn nộ khinh bỉ nhìn mình, mừng là bọn họ không như những người bên ngoài vây đánh mình. “Chúng ta đi cửa sau đi.” Phong Tĩnh Đằng gật đầu, đỡ Mai Truyền Kỳ ra cửa sau của Nhất Hào Công Quán. Ti Kiếm Đường đuổi theo phía sau. Phỉ Cẩm vội kéo tay Ti Kiếm Đường, lo lắng khuyên nhủ: “Đường, anh đi cùng bọn họ sẽ bị liên lụy đấy, nói không chừng những kẻ bên ngoài ngay cả anh cũng đánh, hơn nữa anh còn bị tổn hại thanh danh a.” Ti Kiếm Đường lạnh mặt kéo tay Phỉ Cẩm ra: “Nếu tôi sợ thì đã không đi với họ.” Hắn không quay đầu lại, cùng hai người rời khỏi từ cửa sau, đi đến bãi đậu xe liền bị Phong Tĩnh Đằng chắn trước cửa xe: “Cảm tạ Ti tiên sinh bảo phục vụ mở cửa cho chúng tôi đi vào, cũng cảm tạ Ti tiên sinh đưa khăn, còn phải cảm tạ Ti tiên sinh hỗ trợ chúng tôi đến đây.” Nói xong, ánh mắt anh nhìn xuyên qua vai Ti Kiếm Đường, lạnh nhạt nhìn Phỉ Cẩm đứng đó không xa. Phỉ Cẩm nhận thấy tầm mắt của Phong Tĩnh Đằng, cả người run lên, dâng lên một cỗ sợ hãi. Phong Tĩnh Đằng thu lại tầm mắt, đóng cửa bên ghế phó lái, quay người lại chỗ điều khiển, lái xe rời đi. Phỉ Cẩm thấy xe rời đi, mới dám tiến lên nói: “Đường, Mai Truyền Kỳ căn bản không xứng với anh, trước không bàn tới việc hắn là đào binh bị xem thường, anh thấy không, phu nhân hắn là tiểu thư Cố gia, hiện tại hắn lại ở cùng Phong Tĩnh Đằng. Anh cũng tận mắt thấy đó, lúc ăn cơm, hắn còn cười cười nói nói cùng Phong Tĩnh Đằng, quả thật như một đôi phu phu. Loại người hai lòng này, làm sao thích hợp với anh. Còn lúc nãy bị đám người vây chặn, nếu anh ở cùng Mai Truyền Kỳ, em có thể khẳng định mỗi ngày đều sẽ có chuyện như vậy, thanh danh của anh sẽ bị hủy hoại thôi.” Ti Kiếm Đường không nhìn hắn, nhìn chiếc huyền phù đã đi xa xa, lạnh giọng hỏi: “Cậu ấy không xứng với tôi, lẽ nào ngươi xứng sao?” “Em tuy không như Mai Truyền Kỳ có Mai gia làm chỗ dựa, nhưng dẫu sao cũng là thượng tá, tuyệt đối còn tốt hơn Mai Truyền Kỳ đào binh gấp trăm lần, quan trọng nhất là em yêu anh, em cũng chỉ thích mình anh thôi, cũng sẽ không như Mai Truyền Kỳ bắt cá hai tay.” Phỉ Cẩm tiến lên, ôm eo Ti Kiếm Đường, ngữ khí ôn nhu nói: “Đường, anh hẳn biết em thích anh từ lâu lắm rồi, cho em cơ hội đi, để chúng ta thử một lần được không?” Ti Kiếm Đường quay đầu, ánh mắt lạnh băng nhìn khuôn mặt ôn nhu của Phỉ Cẩm, từng câu từng chữ nói: “Mượn cớ đi vệ sinh để tìm người vây đánh Mai Truyền Kỳ, người tâm tư nặng như thế nằm bên cạnh, tôi sợ mỗi ngày mình không ngủ yên được. Phỉ Cẩm, đừng coi tôi là thằng ngốc.” Hắn có thể nhìn thấu Phỉ Cẩm, chắn chắn Phong Tĩnh Đằng cũng biết mọi chuyện do Phỉ Cẩm làm. Ti Kiếm Đường mặt không đổi đẩy tay Phỉ Cẩm, lưu lại Phỉ Cẩm sắc mặt tái nhợt, quay người tìm xe. Phỉ Cẩm lấy lại tinh thần, đuổi theo phía sau hô to: “Hai tháng sau, tôi sẽ cùng Mai Truyền Kỳ đấu cơ giáp, Ti Kiếm Đường, anh hãy xem cẩn thận, người anh để ý sẽ chết trong tay tôi ra sao.” Không thấy Ti Kiếm Đường phản ứng, hắn lên xe mình rời đi. —— Phong Tĩnh Đằng nhìn vết thương trên trán Mai Truyền Kỳ, nhíu mày lại: “Muốn đi bệnh viện kiểm tra không?” “Không cần, chỉ là vết thương nhỏ mà thôi.” Mai Truyền Kỳ rút mảnh khăn giấy trên xe lau tang vật trên mặt: “Lần này lại liên lụy anh.” Cậu quay đầu, thấy bên tai Phong Tĩnh Đằng còn đang treo sợi mì, không nhịn được cười ha hả: “Nhìn bộ dạng lúc này của anh xem, chẳng khá hơi tôi đâu.” Mai Truyền Kỳ nghiêng người về phía Phong Tĩnh Đằng, lấy vật bên tai xuống, sau đó rút khăn giấy lau nước trên mặt Phong Tĩnh Đằng: “Trên người chúng ta vừa bẩn vừa hôi, hay là về nhà tắm trước, rồi đi đón Nguy Nguy sau.” “Ừm.” Phong Tĩnh Đằng cũng nghiêng nghiêng mặt trái qua: “Bên này cũng phải lau.” “Anh chú ý nhìn đường đi.” Mai Truyền Kỳ vừa nói vừa lau nước trên mặt anh. Phong Tĩnh Đằng nhìn vẻ mặt thành thật của Mai Truyền Kỳ, khóe miệng khẽ cong lên, thân thể hướng về trước, nhanh chóng hôn lên môi cậu. Mai Truyền Kỳ sững sờ, cả giận nói: “Mọe nó, lúc này anh còn dám chiếm tiện nghi của tôi.” Phong Tĩnh Đằng cười nói: “Nam nhân mỗi giờ mỗi khắc đều muốn chiếm tiện nghi bạn lữ của mình đều là nam nhân tốt.” “Ngụy biện.” Mai Truyền Kỳ ném khăn giấy đã dùng sang một bên, tức giận nói: “Tôi hôi, thiệt thòi cho nụ hôn của anh.” “Chỉ cần cậu cho tôi hôn, có hôi mấy tôi cũng hôn.” Mai Truyền Kỳ xì một tiếng: “Không cho anh hôn, anh cũng sẽ không hôn a.” Phong Tĩnh Đằng mỉm cười không nói, nghe ra được trong lời nói của cậu không có lửa giận, có thể thấy được, trong lúc vô tình cậu đã chậm rãi tiếp nhận anh. Mai Truyền Kỳ đột nhiên nói: “Chuyện tại Nhất Hào Công Quán, tôi thấy là do Phỉ Cẩm an bài.” Lúc rời khỏi Nhất Hào Công Quán, mặc dù không có mang tóc giả và khẩu trang, nếu không gặp mặt người quen ở đây, xem như cậu chỉ mang kính cũng sẽ không ai nhận ra cậu là Mai Truyền Kỳ. Mà khi vừa ra khỏi Nhất Hào Công Quán liền bị người ta giội một xô nước bẩn, hơn nữa còn có một đám người cầm sẵn đá và gậy bao quanh bọn họ, hiển nhiên là đã chuẩn bị trước, chỉ chờ người ra thôi. Phong Tĩnh Đằng híp mắt, nhàn nhạt đáp một tiếng “Ừm.” Tiếp đó hai người đều im lặng, mỗi người một ý quay về biệt thự, tắm rửa xong thay quần áo khác liền đến học viện Vinh Diệu. Dọc theo con đường, xe đều trong trạng thái ẩn hình. “Từ lúc chuyển vào biệt thự của anh, hình như tôi chưa từng đi đón đứa nhỏ.” Mai Truyền Kỳ áy náy nói. Phong Tĩnh Đằng cười nói: “Tôi tiện đường đi đón, cần gì cậu phải tốn công đi.” Anh không nhìn những máy kiểm tra trong học viện, trực tiếp lái xe vào, đứng dưới lầu của lớp Mai Nguy Hiểm đang học, đóng hệ thống ẩn hình, đợi đứa nhỏ tan học. Mai Truyền Kỳ nhìn học viện quen thuộc, cảm thán nói: “Nhớ năm đó, tôi cũng học ở đây.” “Ồ.” Phong Tĩnh Đằng hứng thú nhìn cậu: “Khi cậu còn bé thì như thế nào? Có nghịch không?” “Bé trai tất nhiên phải nghịch, trong lớp quấy rối, đùa nghịch lão sư, còn thường trốn học nữa. Lão sư thường trách cứ phụ thân và gia gia tôi, thật đáng tiếc, máy truyền tin của bọn họ không kết nối, nếu không phải là đang bận thì đã ngắt kết nối. Chuyện này rất bình thường, bọn họ thường xuyên làm nhiệm vụ, khi nào hết nhiệm vụ mới mở thông tấn khí. Khi đó, lão sư còn tức giận chạy tới chỗ tôi hỏi cách liên hệ với phụ thân và gia gia, tôi nói là phải trực tiếp đến quân đội, thông qua tầng tầng xét duyệt, nửa năm sau nếu xác định không phải quân địch hoặc phản loạn, mới cò thể truyền tin được, lão sư nhất thời không đề cập tới nữa.” Mai Truyền Kỳ nói đến đây liền cười ha ha: “Biểu tình lúc đó của lão sư thực sự là hài lắm, căn bản không nghĩ đã bị tôi lừa.” “Bây giờ suy nghĩ một hồi, Nguy Nguy nghe lời nhiều hơn, ít nhất tôi chưa bao giờ bị phàn nàn.” Phong Tĩnh Đằng nghĩ thầm, với khuôn mặt nho nhỏ mang tính lừa dối của Nguy Nguy kia, chỉ cần chu chu miệng nhỏ, lão sư có muốn trách cũng sẽ không nỡ. Lúc này, chuông học vang lên. Mai Truyền Kỳ thấy con mình rời khỏi phòng học, bên cạnh có hai đứa bé, khuôn mặt hưng phấn không biết đang nói gì, gương mặt nhỏ lộ vẻ mong đợi, sau đó ánh mắt hạ xuống, lắc lắc đầu, đi về phía xe bọn họ. Mai Nguy Hiểm thuần thục mở xe, nhìn thấy baba cũng ngồi trên đó, lập tức nở nụ cười thiệt tươi: “Baba” “Con trai.” Mai Truyền Kỳ ôm đứa nhỏ, hôn cái chóc lên mặt nhóc: “Lúc nãy hai người bạn của con nói cái gì? Sao lại mất hứng như thế?” “Bọn họ rủ con ra ngoài chơi, con từ chối.” Mai Nguy Hiểm đưa lưng về phía baba, dựa vào người baba ngồi, nghiêng đầu nhìn Phong Tĩnh Đằng: “Chú Phong, con đó bụng rồi, mau mau về nhà ăn cơm thôi.” “Được.” Phong Tĩnh Đằng cười cười lái xe rời khỏi học viện, mở công năng ẩn hình. Trên đường về nhà, Mai Truyền Kỳ liên tục hỏi đứa nhỏ hôm nay ở trường học gì, nhóc cũng nhất nhất trả lời. Phong Tĩnh Đằng cười nhìn bọn họ, lại phát hiện nụ cười hài tử nhạt hơn so với trước kia. Anh nhíu nhíu mày, cảm thấy trong lòng thằng bé nhất định có chuyện.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306
Chương sau