Bạch Hương Lan, kẻ đã gây ra tà tai năm năm trước, kẻ đã nhuộm máu cả thành Thăng Long trong kinh hoàng.
“Ta nhớ rằng mình đã bị Trần Lĩnh chém chết, tại sao...” Bỗng nhiên trong biển tinh thần của bà ta bị bao trùm bởi bóng tối, một đôi mắt đỏ tươi nhìn chằm khiến bà ta muốn ngửa mặt lên trời cười lớn.
“Ha ha ha, vì cái gì đó mà thiên địa này trở về khoản thời gian năm năm sau khi ta đại náo thành Thăng Long, ý thức của ta kết hợp cùng Lệ Kình thông qua đó mà truyền về cơ thể này, khiến ta dục hỏa trùng sinh.”
Bà ta xoa xoa ma ấn trên cánh tay phải: “Mộc Trung Nhân, cả hai đời ngài đều không đoái hoài đến ta, chưa một lần nhìn lại... Trải qua một đời, ta nhận ra thứ ta yêu thích không phải ngài, mà là khí chất của cường giả trời sinh.”
“Phải, chính là sức mạnh, sức mạnh mới là đạo lí của thế gian.” Ma ấn tỏa ra huyết khí, Bạch Hương Lan cười âm hiểm: “Nó cũng trở về theo ta. Ô Long Lệ Kình, yêu thú quân Vương.”
Bạch Hương Lan nhìn thấy bóng đen nhỏ bên cạnh đang bò tới mâm cơm thì dùng chân đá ra, đoạt lấy mâm cơm rồi hừ lạnh: “Đời trước dựa vào ngươi bảo toàn mạng sống, lợi dụng để gây nhiễu tinh thần của Trần Lĩnh.”
“Không chỉ vậy, ta còn phải truyền cho ngươi linh lực quanh năm để giữ mạng, khiến cho con đường tu hành của ta bị chặn đứng, đời này ngươi vô dụng rồi.”
Bạch Hương Lan ăn lấy ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/3537653/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.