Ngày mới đến, Chí Nam mở cửa đón ánh ban mai. Ở nhà đối diện đã có nhiều người vây xem, cho tới khi quân binh tới thì họ mới giải tán.
Vẻ mặt của những người đó dường như đã quá quen với việc này. Dựa vào ký ức, Phạm phu nhân từng đề cập rằng để làm ra bức chân dung của Đại Vương, phải bỏ ra số tiền không nhỏ, có thể bằng cả một đời người dành dụm nên có rất nhiều người mua phải chân dung giả.
Đó chính là kết cục của họ.
Chí Nam hít một hơi thật sâu, không nghĩ đến nó nữa. Hắn bước ra khỏi phòng, vừa nghe tiếng cười đùa vọng lên từ bếp: “Chưởng môn đại nhân, để ngài ở chỗ này thưởng thức cháo loãng...”
“Ha ha, Phạm phu nhân không cần phải xem nhẹ, thức ăn chẳng phân biệt sang nghèo, huống chi đây chính là tâm ý của phu nhân, sao ta có thể từ chối.” Võ Cực Lạc nhìn thấy Chí Nam bước vào thì ngoắc tay: “Tiểu tử, mau lại đây cùng dùng bữa, hôm nay chúng ta phải trở lại tông môn đấy.”
Oe... oe...
Tiếng khóc vọng ra từ phòng bên cạnh, Phạm phu nhân vội vàng pha một ít sữa, mang vào phòng, vừa dỗ đám trẻ vừa cho chúng uống.
Võ Cực Lạc nhìn cảnh này rồi nhìn chằm vào cháo trắng, thở dài: “Đến bản thân mình còn không đủ ăn, tại sao còn muốn rước phiền phức vô người?”
Chí Nam húp hết cháo rất nhanh, hắn nhìn Võ Cực Lạc đang trầm mặc, cười nói: “Thật ra chuyện này dễ hiểu thôi mà. Mỗi người sinh ra trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/3516470/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.